Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

Chiều Xuân














Cành tre bên cạnh đóa mai thơm
Gió chướng đưa xuân đến nhẹ hồn
Lặng lặng mây bay về xứ xứ
Nguồn thơ trong trẻo trước chiều hôm

Có phải ngàn hoa đợi tối nay
Trao hương đổi sắc, đón xuân đầy
Để nghe mỗi tiếng lòng bung vỡ
Tình khúc duyên đời đâm đẫm say

Dòng sông bóng nước gợn sương mờ
Nhịp sóng thời gian vỗ bến xưa
Lắng đợi giờ vàng năm cũ mới
Và nghe khởi động tiếng giao thừa

Xuân vẫn là xuân của tuổi xuân
Vui buồn tiếc nhớ lẫn bâng khuâng
Tre già măng mọc, mai tàn nở...
Đưa đón dìu nhau mỗi bước dừng.

Phong Tâm
17/10/2014

***

Xin Mãi Là Xuân

Trúc xanh lá biếc cạnh hoa thơm
Lay nhẹ làm xao xuyến mảnh hồn
Thăm thẳm mây ngàn trời viễn xứ
Chợt buồn man mác đến đầu hôm

Ai đợi chờ ai đến sáng nay
Ngắm xuân khoe sắc, mộng xuân đầy
Tìm trong mùa mới hương mùa cũ
Để nhớ về nhau phút đắm say

Sông thương chiều thoảng khói lam mờ
Sóng nhớ xô bờ bến đổ xưa
Chiếc lá thời gian rơi lặng lẽ
Đêm chìm, vọng tưởng pháo giao thừa

Xuân đến bên thềm lộng sắc xuân
Vườn hương hoa bướm mộng buâng khuâng
Mai vàng rộn nở bên cành trúc
Xin mãi là xuân bước chẳng dừng!

Yên Dạ Thảo
15/01/2015

Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

Đôi Cánh Mỏng














Đôi Cánh Mỏng

Anh là cánh mỏng chuồn chuồn
Khi vui nó đậu khi buồn nó bay
Hay là cánh bướm tình say
Lạc vườn hoa lạ quên quay đường về?

Yên Dạ Thảo

****

Loài Ve

Không chuồn, chẳng bướm, là ve
Hát nghêu ngao giữa trưa hè nực giông
Trớ trêu, gặp lúc phải lòng
Cành êm, lá rậm, tồng ngồng du dương.

Phong Tâm

***

Đời Sâu bọ

Em như hoa chiều ngát hương
Bướm ong bay lượn quanh vườn thảo lư
Anh như sâu bọ vân du
Trên cành gặm trái mù u tỏ tường!

Phong Tâm

****

Vu Vơ Mộng

Mù u xanh lá sau vườn
Có con sâu lạ chiều buồn thẩn thơ
Mù u, bọ ngỡ trái mơ
Gió hiu hiu thổi vu vơ mộng ngời ...

Yên Dạ Thảo

***

Trái Mồ Côi

Thưa em nhổ cỏ vườn đời
Nhặt dùm tôi trái mồ côi tội tình
Rụng rồi chìm nổi linh đinh
Có thương bỏ túi làm thinh đem về.

Phong Tâm

***

Phải Lòng
Thuyền ai ghé bến sông quê
Trộm nhìn thôn nữ rủ rê hát hò
Thương thầm cô gái đưa đò
Cô hàng “bánh gói” làm cho phải lòng?

Yên Dạ Thảo