Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

Ngóng Xuân

Lạnh lùng một chiếc lá rơi
Sương trong lòng bấc, thu dời đông sang
Vườn mai búp nụ chưa vàng
Hiu hiu gió chướng xao làn tóc mây

Ngày xa  khuất bóng đêm dài...
Đợi hừng đông, ngóng chiều lay lắt buồn!
Nhón chân vói lấy cành suông
Xanh gầy nuỗn, mốc meo buông...xanh rờn.

Chờ xuân, xuân dỗi...giận hờn
Bóng khăn, chéo áo khi vờn khi quên
Hoa trông từng buổi nắng lên
Vỗ về duyên sắc, say bềnh bồng hương

Đâu rồi xuân lạc mùa thương
Gọi bao cánh én xa phương trở về
Không dưng mà nhớ bộn bề
Đứng trên quê...nhớ tình quê ngập hồn.

Phong Tâm
Thềm đông, đêm Cái Mơn (2016)


Thứ Năm, 10 tháng 11, 2016

Thu Vẫn Còn Đây














Sài gòn ơi,
Bây giờ thu đã tàn chưa
Chiều mưa ngập nước, đường thưa bóng người
Xe qua từng buổi chợ đời
Phố đau người cũng rã rời trong mưa

Quê mình ngọn chướng về chưa
Đường chiều vẫn đổ cơn mưa cuối mùa
Thu vàng trải lá ngõ xưa
Nắng còn rơi những sợi thừa vương cây

Nơi ta thu vẫn còn đây!
Chợt mưa chợt nắng trong ngày trong đêm
Trăng nghiêng rớt bóng bên thềm
Bỗng dưng nỗi nhớ êm đềm len tim

Đêm nay tiếng gió im lìm
Phải chăng quên nhớ ru mềm giấc ngoan
Vườn phong lá đỏ chen vàng
Long lanh sương mỏng đọng ngàn cánh thu.

Yên Dạ Thảo
07/11/2016


Rồi Sẽ Sang Xuân














Gởi em mùa thu

Sài Gòn ngập ngụa trong mưa
Cây xanh đổ gốc giữa mùa thu rơi
Bao nhiêu số phận đổi dời
Đau như những chiếc lá rời cành trinh

Thưa em, đừng trách chi mình
Nắng mưa là chuyện duyên tình thế nhân
Trăng suông chưa kịp mãn phần
Thì thôi hãy đợi bước chân xuân về

Những luồng bấc lộng hoang mê
Kiếp người hứng chịu ba bề lạnh căm
Khi nào năm cũ tàn năm
Mới mong có góc giường nằm trong chăn

Trời thu đông cứ nhập nhằng
Giá như gió nghịch, mây giăng sớm tàn
Về đi em đợi xuân sang
Thở chung buồng phổi xanh ngàn lá xanh.

Phong Tâm
09/11/2016


Thứ Hai, 7 tháng 11, 2016

Ba Tháng Mưa Dầm

Đôi khi cầm cây củi tàu dừa thay gậy
Đôi khi cầm cọng tàu cau nương tay
Đội nón chằm lá ruộng
Khoác lên mình chiếc áo tơi;
Xách gàu lá bện
Từ bụp dừa nước - tướt lá phơi...
Tưới liếp rau, một mưa ba nắng khô gầy!

Bỗng dưng bão bùng...
Kéo theo cơn áp thấp...
Mưa ngày sầm sập
Mưa đêm dầm dập
Sáng không ngừng
Tối không ngơi
Ngồi bó chân nhìn ra, trời mù mịt...
Nằm nghe lách tách mưa rơi.

Ngủ không được
Thức không được
Đi không được - đất sình trơn trượt
Nghĩ tới vườn rau
Chạnh nhớ ai...

Cái Mơn những ngày áp thấp, 11/2016.

Phong Tâm