Quên thôi chiều bóng nhạt rồi
Về đi tìm bến cũ ngồi mà thương
Ở đây gió lạnh sương buồn
Một cành hoa cũng tàn hương rũ màu
Quên thôi hồn nhẹ bay cao
Thu xưa lá rụng xuân nào còn đây
Về đi tỉnh dưới hiên say
Còn lưu luyến bụi trần ai ích gì
Quên thôi cái buổi phân kỳ
Đừng mong nhớ giọng thầm thì ảo mơ
Về đi nắng đợi mưa chờ
Có đôi bướm trắng đang hờ hững qua
Quên thôi một lối mòn xa
Gió lồng lộng trước cỏ hoa chợt tàn
Về đi hốt ánh trăng hoang
Trút mùa thương xuống vội vàng mà quên.
Phong Tâm
17/02/2015
Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2015
Thứ Sáu, 27 tháng 2, 2015
Sóng Dội
Thơ: Phong Tâm
Nhạc & Trình bày: Đào Nguyên Sơn
***
Sóng Dội
Những chiếc lá cong mình trốn gió
Ngàn khơi lồng lộng hốt xao bờ.
Những chiếc lá rùng mình mất nhựa
Bay về đâu bỏ mặt trời khô.
Những cuộn sóng chồm lên bãi nóng
Muôn đời yêu dồn dập cát vàng.
Những cuộn sóng vỗ về thầm lặng
Ru tình yêu từ thuở hồng hoang.
Lá không thể trở về cành cũ,
Sóng buộc đời gió động biển khơi.
Từng lúc nhận nhìn qua ảo thực
Có nghĩa gì đâu em với tôi.
Em có còn nghe sóng biển Đông
Nỗi đau từng hạt cát se lòng
Những đêm thao thức và trăn trở
Đóng cửa tim mà hỏi...có, không?
Phong Tâm
Trại sáng tác Nha Trang
13/11/2014
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)