Thứ Ba, 24 tháng 1, 2017
Mơ Xuân
Anh đưa em về cõi mơ xưa
Một thời áo trắng mộng chiều mưa
Ươm tình hoa bướm mùa nắng hạ
Phượng đỏ sân trường hẹn đón đưa
Anh đưa em về dòng sông mơ
Sương khói lam chiều giăng bến thơ
Bước thu nhè nhẹ trên ngàn lá
Chung lối đường tình chung ước mơ
Anh đưa em về tuổi trinh nguyên
Tim yêu con gái màu lá duyên
Hồn trong trắng tựa bông hoa tuyết ...
rơi trong chiều, long lanh trong đêm
Anh đưa em về ngõ mơ anh
Gió quê dìu dịu nắng hanh hanh
Mai vàng nhoẻn nụ chen cành lá
Trúc biếc nghiêng mình đón xuân xanh.
Yên
Dạ Thảo
Xuân 2017
Chợ Xuân
Một người trong mắt một người
Không ai biết được ai cười với ai
Cuối năm bán rau tàu bay
Chợ xuân cất lá trầu cay nơi nào?
Đường về mất bóng hàng cau
Chim chìa vôi cũ bay vào giữa không
Từ ngày ai kia có chồng
Bông tàu bay tím còn nồng lá xanh?
Vườn nhà vắng mẹ ngồi canh
Hàng cau đâu nữa trầu xanh đã tàn!
Một người đến, một người sang
Một người đứng lại ngỡ ngàng không tên!
Cuối năm bán nhớ, mua quên
Nụ cười trong mắt ai đền cho ai?
Chợ xuân đi qua từng ngày
Rơi trên bóng cũ rơi dài lặng im!
Phong Tâm
09.01.2013
Không ai biết được ai cười với ai
Cuối năm bán rau tàu bay
Chợ xuân cất lá trầu cay nơi nào?
Đường về mất bóng hàng cau
Chim chìa vôi cũ bay vào giữa không
Từ ngày ai kia có chồng
Bông tàu bay tím còn nồng lá xanh?
Vườn nhà vắng mẹ ngồi canh
Hàng cau đâu nữa trầu xanh đã tàn!
Một người đến, một người sang
Một người đứng lại ngỡ ngàng không tên!
Cuối năm bán nhớ, mua quên
Nụ cười trong mắt ai đền cho ai?
Chợ xuân đi qua từng ngày
Rơi trên bóng cũ rơi dài lặng im!
Phong Tâm
09.01.2013
Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2017
Mua Xuân
Em người bán lẻ buồng cau
Tôi mua xuân rụng hai màu trắng đen
Tiền sang đổi lấy bạc hèn
Em không bán nữa, tôi kèn cựa xin
Nụ cười sớm đỏ chiều xanh
Môi quen mắt lạ vô tình vậy sao
Xin em giữ lại buồng cau
Để tôi đưa mối tình đầu cư tang
Bạc vàng đo đếm hèn sang
Trái tim đâu phải kho hàng gởi vay
Tình yêu là thú trời đày
Cho nhiều hơn nhận còn ai lạ gì
Tôi mua, nào phải đem đi
Góp xuân cho én bay về với xuân
Em không bán nữa, thôi đừng
Để hương nhè nhẹ, hoa ngừng rơi rơi
Phong Tâm
Tôi mua xuân rụng hai màu trắng đen
Tiền sang đổi lấy bạc hèn
Em không bán nữa, tôi kèn cựa xin
Nụ cười sớm đỏ chiều xanh
Môi quen mắt lạ vô tình vậy sao
Xin em giữ lại buồng cau
Để tôi đưa mối tình đầu cư tang
Bạc vàng đo đếm hèn sang
Trái tim đâu phải kho hàng gởi vay
Tình yêu là thú trời đày
Cho nhiều hơn nhận còn ai lạ gì
Tôi mua, nào phải đem đi
Góp xuân cho én bay về với xuân
Em không bán nữa, thôi đừng
Để hương nhè nhẹ, hoa ngừng rơi rơi
Phong Tâm
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)