Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2020

Thoáng Lạnh














(Hình ảnh: Như Mai)

Trời phương Nam với cảm giác Đông tàn Xuân tới

Khép cửa lại
Ngăn gió lùa đêm, đùa đẩy mù sương về
Trời lập đông đổ lạnh!
Nỗi gì đưa lại
Mà rạo rực, bâng khuâng...
Cảm giác sợi chỉ luồn nhồn nhột
Nhớ nhức xương.
Nửa khuya, hai bàn chân tê tái!
Ngày đi qua ngày
Nắng ấm lên yên bình
Buổi sớm mơi trở lại
Cảm giác nhận được hương xuân
Đượm màu hoa trái.
Lại mở cửa
Đón mặt trời chín đỏ
Thêm sợi tóc trắng thả nụ cười tình
Hãnh diện
Cùng nhóm tóc đen thêm tuổi mới.
Bận rộn như thời gian kéo dài...sợi dây thao thức
Đơn giản như không gian nới lòng
Đựng giọt rớt chưa quên!
Vẫn cảm được mùa xuân
Trong vòm đông lạnh.

Phong Tâm
(Sáng 29.12.2019)


Thứ Năm, 2 tháng 1, 2020

Góc Lạnh - Từ Cõi Không















(Hình ảnh:  Yên Dạ Thảo)

GÓC LẠNH

Bến xưa ai phủ sương mù
Ai đưa cánh gió xua phù vân bay?

Đêm đợi sáng… ngày đợi ngày…
Tiếng thơ thổn thức lệ cài tơ vương
Nhớ người, nhớ cảnh, sông buồn…
Hoàng hôn ngả bóng, lá sương phơi cành

Nhớ vườn nắng lụa long lanh
Có hoa…có bướm… quẩn quanh mơ đầy!
Bao giờ chim hát, mùa thay
Lay hồn xuân thức, hạ say nắng hồng?

Đường mênh mông, mộng mênh mông
Lá thời gian rụng trải dòng sông thương
Bên song cửa nhỏ, hiên buồn
Gió se se lạnh nhẹ luồn ngăn tim! …

Yên Dạ Thảo
11.12.2019

*****

“Bến xưa ai phủ sương mù
Ai đưa cánh gió xua phù vân bay?” *


TỪ CÕI KHÔNG

Một đường bay, một đường mây
Không gian vô tận…. chưa đầy thời gian!
Chỉ cần tơ mỏng xuân vàng
Cũng thừa trải lối trăm ngàn tiếng thơ…

Phong Tâm

* Trúch thơ YDT