Thứ Bảy, 9 tháng 10, 2021

Huyền Thoại Mưa


 (Ảnh chụp đang mưa sáng 10.10.2020 - Cái Mơn). 


Mưa mịt mùng mưa, mây ủ mây
Trời trong đi vắng - nhốt trăng gầy
“Cô em hàng xóm, cô hàng xóm”
Rũ tóc kiều nương, nhạt cánh môi!
Cứ mỗi mùa thu, ướt lá thu
Cô ngồi hiên lạnh hứng mưa ngâu
Vờ quên giọt thấm đường tơ mảnh
Cánh áo không che được nổng sầu
Ơi cô hàng xóm từ trong mộng
Tôi hiều em rồi, Chức Nữ ơi!
Cứ mỗi mùa thu cô lại đến
Mưa buồn không dứt... gợi mơ chơi?
Bao nhiêu nước mắt trời thu đổ
Đùa cợt nhân gian phải bạc đầu?
Tiếng độc huyền ngân thôi não nuột
Tìm sông duyên cũ... Bến chiêm bao!...
 
Phong Tâm
Đêm 09.10.2020
 

Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2021

Đôi Mình


Song đôi lò gạch phế hoang trên dưới nửa thế kỷ đã rêu phong, bên cạnh vàm Mơn - sông Cái Mơn, ngoài kia là nhánh sông Hàm Luông thuộc địa phận Bến Tre.
(Ảnh chụp cận tết Tân Sửu - 2021, cùng với họa sĩ Lê Dân & nhà lý luận pb trẻ Nguyễn Bạch Sơn)

 
ĐÔI MÌNH


Đứng bên ràng rạng nhu mì
Xa rồi ngó lại cái gì cũng xa
Hôm kia tồn tại hôm qua
Nay dồn mấy bận bằng ba kiếp ngồi
Gặp nhau định hỏi lại thôi
Bởi đơ đớ miệng, cắn môi lặng nhìn
Lạ lùng con mắt trời sanh
Cứ len lén nhận tơ mành đậy bông
Lạ lùng hơn mắt em nồng
Đang lành lặn nhắm đỏ lòng thắm mi
Trời không nắng, đất không đi
Thôi mình vẫn vậy nhu mì nghe em.


Phong Tâm
09.10.2021