Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

Em Đã Say Rồi ... Anh Có Hay?














Thuở mới quen nhau em thẹn thùng
Anh hò hẹn rủ mộng tình chung
Em e thơ vụn anh nhàm chán
Nhưng lỡ yêu thơ … nén ngại ngùng!

Anh gởi gió mây lời nhớ thương
Khóa tim em lại ngàn tơ vương
Giữ hồn em điện cung hoàng cát
Trải lối em bằng thảm cỏ hương

Anh kẽ mày em nét liễu buồn
Viền đôi mắt biếc tím hoàng hôn
Thoa hương phấn ửng hồng đôi má
Tô điểm bờ môi thắm phượng son

Anh hát ru em giấc mộng dài
Lời yêu tình tự nhẹ êm tai
Nâng ly mật ngọt anh mời rót
Chưa uống cạn vơi..  hồn đã say!
 
Yên Dạ Thảo
21.07.2011



Anh Chỉ Là Thơ Trong Bóng Em

(Mượn vần từ “Em Đã Say Rồi ... Anh Có Hay?” của Yên Dạ Thảo)

Từ lúc quen đầu xa lạ lắm
Em mơ, em mơ... tình thơ chung
Trông hoa trắng nở, anh thầm nghĩ
Thơ vẫn là thơ, vẫn ngượng ngùng.

Em ngấm cà phê từng giọt đắng
Trong tim trong tim hương rơi vương
Tiếng thời gian chạm, mây chiều lặng
Trên bước đường hoa cỏ đọng hương.

Anh mải mê nhìn con sóng nhỏ
Trôi theo trôi theo trăng sương hôn
Lục bình tím ửng không ngừng nở
Ngọn gió phong trần dệt ngấn son!

Từ lúc quen nhiều như được sống
Bên thơ bên thơ êm bên tai
Vương từng sợi tóc men tình đẵm
Cạn chén lâu rồi say vẫn say!

Phong Tâm
19.02.2014


Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

Thơ Tứ Tuyệt

Trích trong 15 bài thơ tứ tuyệt - tháng 5/2009

1. Chợ Văn Chương
           
Nguyễn Du viết truyện Kiều
Kiều lảm nên Nguyễn Du
Vỉa hè buôn sách lậu...
Thi hào...hóa nghiệp dư!
            
2. Trà Khuya

Chiếc lá chưa tìm thấy lối rơi
Thời gian có biết được chân trời
Tiếng chim lạc giữa không gian vắng
Hương chén trà khuya chợt ấm môi.

3. Dặn Lòng

Đừng đợi sáng hôm sau
Pha trà mời cha mẹ
Thời gian con đường tàu
Chạy qua chiều lặng lẽ...

4. Nỗi Đau

Trăng khuya đọng giọt sương trên lá
Hạnh phúc chưa mà cứ lặng thinh?
Ta thắt tim mang theo bóng mẹ
Đi tìm cha...buốt thấu xương mình!

5. Khoảng lặng

Con chim biết khóc tiếng người
Ta không biết khóc nên cười tiếng chim
Đi lên mấy bậc vườn thiền
Chợt nghe gió thoảng qua miền tĩnh không.

6. Hỏi

Lên chùa hứng giọt hư không
Lỡ tay để lạc vào vòng tử sinh!
Qua sông vớt bóng lục bình
Trôi trên dòng đục...hỏi mình trong chưa?

7. Nhang

Rắc tro bụi xuống
Thả khói hương trầm
Lòng nào cũng thoát...
Nhang còn chân tăm!

8. Thèm Quên
Chiều lung linh bóng dã tràng
Biển xanh như đổ, cát vàng như chênh
Ta thèm một giấc ngủ quên
Sóng đừng dậy sóng, mình ên bóng mình.

9. Trước Mặt Đều Bình Thường

Xanh vô tận chẳng còn xanh nữa
Nắng ngập trời đang lúc nắng nghiêng
Đêm sẽ đến, mai ngày sẽ đến...
Bình thường thôi - tự thấy bình yên.

10. Chợt Hiểu

Cúi đầu thẹn với lòng mình
Bỏ quên thân phận, tìm hình bóng xa...
Cám ơn bờ bến trong ta
Bao dung như ngạch cửa nhà bao dung!

Phong Tâm


Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

Đôi Dòng

Nhớ đã rêu, đừng vói tay chạm cửa
Mở lòng ra, không kéo nổi hồn vào
Tình nguôi lạnh, bỗng ngún chiều nắng cuối
Vụt quay về, có lúc lẻn đi mau.

Nuộc chặt anh, tay em còn dấu mực
Hoa đủ hương – mùa ân ái trao người
Ta như cọc cắm trên bờ đất mỏi
Rỉ niềm chờ con nước trở về xuôi.

Yên tâm vậy, trong nhân chia tình ái
Ta một buồn, người sẽ được trăm vui
Yên tâm vậy! Trong niềm chờ rã rượi,
Thì tin...em xa vượt nửa vòng trời!?

Đêm lột xác, rửa hồn bên lưu vực
Theo nền trăng về tắm bến sông quê
Mây khói ảo, mà nhớ – quên – rất thật!
(Chợt rung lòng –  đọc trên báo , bài thơ...)

" Mấy mươi năm gượng bơi trên dòng ngược
Bến tình nào cũng trầy xước tim em
Một mái ấm cũng chỉ là mơ ước..."
(Tìm gặp nhau trong sóng sắp xô chìm!)

Đời có những bài thơ. không đoạn nối
Chữ gieo mình gục giữa ngã ba sông
Tay đã ấm mà hồn thì chới với
Nước đôi dòng – xin chọn dòng trong.

Phong Tâm

03.06.2001


Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

Cội Nguồn Từ Biển Núi

Lá đau lạc xuống vũng đời
Không vang mà động trong ngòi, ngoài lung
Hình như cũng một dòng sông
Lớn lao hơn: gọi biển Đông tượng hình
Hoàng, Trường tên đảo định danh
Con ơi, học lịch sử mình từ đây
Núi cao, biển rộng, sông dài
Nối liền một dải hình hài nước non
Tổ tiên một tấm lòng son
Ngàn năm dựng nước hao mòn máu xương
Lớp người trước mở biên cương
Lớp người sau thẳng cánh buồm tự do
Con ơi, đất Việt bây giờ
Trái tim nguồn cội hững hờ được sao
Lơ là sử học từ lâu
Hãy nghiền ngẫm để biết đâu ranh nhà
Đừng quên thân thể Hoàng Sa
Đừng quên máu lệ Trường Sa chôn vùi
Con ơi, biển lở sông bồi
Đầu trời, chân đất, lòng người, đứng lên.

Phong Tâm

Thứ Ba, 1 tháng 4, 2014

Tôi Vẫn Là Tôi

 












...Rồi một ngày nào tôi bỏ xứ
Ngậm ngùi từ biệt những người thân
Và âm thầm nhớ trong hương mộng
Mà chẳng bao giờ gặp cố nhân...

Phong Tâm
1972

                *****

Tôi vẫn đi trong bóng cuộc đời
Trong hồn tôi, hồn của tôi thôi!
Bên đời lặng lẽ, đời lặng lẽ...
Tôi bước âm thầm trên bước tôi.

Tôi vẫn là tôi. Tôi của tôi
(Như-hồi-thơ-dại-ngủ-ăn-chơi)
Chưa từng biết giận hờn mưa nắng
Trước bến sông chiều, bóng lá rơi...

Tôi lạc đường xa, lạc đường xa...
Dẫu quen, gắng lạ bóng người qua!
Cúi đầu - Lơ đãng - Mong đừng nhớ...
Quên tiếng chim muông, khói bếp nhà.

Tôi sẽ là cây cuối nẽo buồn
Trơ cành rũ lá đọng hoa sương
Rơi từng mảnh vụn làm phân đất
Chơi với côn trùng thương mến thương!

Phong Tâm
29.03.2014



Chủ Nhật, 30 tháng 3, 2014

Nhớ Anh

Trăng uốn cong răng lược
Chải mềm mại tóc mây
Em không buồn sao được
Đêm, gió và bóng cây

Em chờ  –  Anh lỗi hẹn
Cửa chưa cài then trong
Đèn lưng dầu heo hắt
Trăng lưỡi liềm vẫn cong

Thu đầu mùa lặng lẽ
Em lần đầu nhớ anh
Đêm lạnh lùng gõ cửa
Lầm nghe tiếng vạc sành

Nhà trọ kê giường chiếc
Không gian đủ một người
Bàn ăn cùng kệ sách
Sao thừa rộng đêm nay!

Em không buồn sao được
Nhưng chỉ muốn anh quên
Đừng nhớ mà không đến
Anh có hiểu lòng em!

Phong Tâm

Bến Tre, 01.07.94