Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014

Giọt Xuân

(Bài thơ gởi vợ)

Cỏ sương sấp ngửa phận người
Nắng phơi vạt nắng đêm vùi bóng đêm
Lá rơi nhẹ tiếng rơi mềm
Uống xuân đắng giọng miệng thèm giọt xuân

Người thương một nửa người dưng
Lạ quen đôi lúc chưa từng lạ quen
Miên man nổi miên man chìm
Đã trôi trôi tận nỗi niềm biển Đông

Thênh thênh một đồi trán cong
Mà xây chưa lấp bụi hồng phù vân
Lên cao xuống tận sâu cùng
Vẫn đi chưa giáp một chung rượu đời

Chiều vàng nửa lá xuân phơi
Nghiêng em nghiêng mỏng manh trời tận anh
Trút xuân vào suốt hành trình
Mà như một thoáng đường tình chiêm bao

Xuân đang gọi cả xuân chào
Câu thơ khó nhọc mà nao lòng người
Chiều còn một góc sân chơi
Đứng bên nhau kéo nắng trời xuống đêm.

Phong Tâm
Tháng 1-2010

Vườn Chim Hót

Vườn xanh rót tiếng xuân vui
Chìa vôi gọi sáng, cu mồi gáy trưa
Em không nghe gió đầu mùa?
Em chưa thấy đọt tre, dừa nắng lên?

Về đây ngủ với ruộng vườn
Thở cùng lá biếc – chung buồng phổi xanh
Em không nghe tiếng vạc sành
Dễ gì thấy rễ lục bình trong đăng

Ngồi trên xuồng nhỏ - câu giăng
Một mình - dội nước sông trăng loáng ngời
Nghe chim vịt hót tiếng rời
Đẩy đưa nhịp võng – rạc rời giọng ru

Nhụy vàng bông trắng mù u
Không về, đâu biết mưa thu, nắng hè
Chưa nằm chiếu lát, chõng tre
Có thương gió bấc vỗ về nước lên?

Ngày kia-những giọng ru êm...
Ai mà biết được: nổi-chìm-còn không?
Lai quần chưa nhúng nước sông
Sao em hứa đợi lấy chồng nhà quê?

Phong Tâm
11.10.1994

Thứ Năm, 30 tháng 1, 2014

Tên Hoa Hạnh Phúc Trong Vườn Nhỏ















Chỗ không không đó một người
Người không không với nụ cười không không
Cát pha bụi, đục pha trong
Lá hoa ” Hạnh Phúc ” phơi lòng hứng Xuân
Cong mình, ngẩng mặt, trùng phùng
Dang tay chào đón vô cùng không xa.

Phong Tâm


Nối Dòng Thơ Xuân

(Dâng hương tưởng nhớ ba má)

Ba đã về với cõi thơ
Bút thư pháp chạnh lòng tờ liễn xuân
Thức khuya mẹ xên mứt gừng
Sáng ra đón Tết vô cùng nhớ ba

Mẹ buồn rồi cũng đi xa
Nương mây khói trắng tìm ba theo người
Mỗi năm Tết đến ngậm ngùi
Dấu chân qua mấy chặng đời phù du

Đêm nay thức đợi Giao thừa
Đón Xuân Thế kỷ mới vừa dợm sang
Nợ lòng chưa trải đầy trang
Nối dòng thơ cũ cưu mang nửa đời

Tâm hồn gởi phía sao rơi
Gió thương khẽ động màu trời rưng rưng
Vần thơ tiếp nối ngập ngừng
Mỗi năm lại một đêm xuân nghẹn ngào.

Phong Tâm
Erfurt – CHLB Đức
Chớm xuân 2000

Khuy Nút

Lửa dòng sông em chưa tắt
Bến bờ anh cỏ chưa kịp khô
Cuộc lở bồi tự do
Cứ tự nhiên như bình thường
Một đời xuôi ngược

Hôm qua
Em tháo khuy trút tình trên bến vắng
Anh nhìn thấu ngực
Trái tim em gục khóc
Trước nghi ngờ
Những bàn chân đi qua

Mắc cỡ có gai
Hoa thẹn
Lá xếp, cành cụp xuống
Mênh mông xanh
Sợi mưa
Sợi nắng
Sợi vô tình

Em sợ nút khuy đời mình
Trở thành những dòng sông nhiễm độc
Có một phần nhà nông
Con cá ngáp...

Phong Tâm

Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

Mơ Lạ

Đêm nay bạn rủ ta về
Từ trong mộng mị tràn về cố hương!
Cũng từ giấc ngủ lạ thường
Chiêm bao giữa chợ văn chương... giựt mình!

Phong Tâm
Erfurt, 31.2000


Cõi Xa

Mịt mùng khói bụi màu quê
Dựa lưng quán gió, cà phê đen ngòm
Có gì trên ngọn cỏ non
Mất đi thì nhớ, khi còn lại quên.

Phong Tâm
Erfurt, 1.2000

Thứ Ba, 28 tháng 1, 2014

Lá Nắng

Nắng lấp lánh lấp lánh trên lá
Mây thờ ơ thờ ơ mây qua
Một chấm phượng trên nền ráng hạ
Một bóng nhỏ quên tình vợi xa

Nếp áo trắng áo trắng bươm bướm
Mai về đâu về đâu muôn phương
Sợi khói gợn như lời thoáng hẹn
Sợi tóc mảnh hương đầm đậm hương

Chiều đi qua nắng ngời trên lá
Chiều mai kia mây về dáng lạ
Ai đâu người nghe được tiếng chim
Mưa theo về đuổi trên lá sen

Hương sẽ nhạt ve sầu sẽ ngủ
Bờ tre xanh đậm ngát hương sen
Đàn chim xưa lại về vườn cũ
Một ngày chìm đưa nắng mới lên.

Phong Tâm
18.06.1996

Ru Mắt

Ngủ đi đôi mắt ngủ đi
Nếu không nhắm được hai thì một thôi
Một chiêm bao để nhớ người
Một nhìn sông rạch lở bồi mà thương .

Phong Tâm
Erfurt, 12.1999


Một Thời

Một thời để nhớ... mà thôi
Quên ngày xưa, để quên tôi bây giờ
Một thời để nhớ ...là thơ
Đã che lấp dưới bụi mờ thời gian
Một thời để nhớ... là nàng
Người không có tuổi, lại càng không tên.

Phong Tâm
Erfurt,01.2000


Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

Bến Sông Tiền















 (Photo by: Đặng Công Tạo)

Đứng trên bến ngó sông Tiền
Nghe dòng sóng lạc qua miền nhớ nhung
Bao nhiêu phút gọi trùng phùng
Thuyền ai cập bến riêng chung muộn màng

Sóng bao nhiêu gọi nồng nàn
Cho bờ mướt cỏ, trăng vàng đẫm sương
Dường như đêm bỗng dậy hương
Thuyền neo đợi gió, bến thương chưa rời

Như là nguyệt thực chơi vơi
Nửa vầng trăng, nửa mặt trời gặp nhau
Người ơi, đến tự lúc nào
Để thương nhớ để bạc đầu tình nhân

Mai đi rồi, cứ mơ gần
Trái tim khép lại, chờ lần mở ra
Ngó sông Tiền sóng mờ xa
Tưởng chừng có bóng thuyền qua bến chờ.

Phong Tâm

02.05.2013

Chủ Nhật, 26 tháng 1, 2014

15 Phút

Đã trễ hẹn, đồng hồ mười lăm phút
Đếm thời gian dài thượt…mười lăm năm !
Mỗi tích tắc bằng một giờ chạy ngược
Trời trong xanh, mây đùn lại tối sầm !
 
Em đang tới, đang đi, hay sắp sửa ?
Có ai cùng, đứng lại với ai không ?
Em không tới,hay quên lời đã hứa ?
Trời trong xanh, mây cứ nhuộm đen sầm !
 
Mười lăm phút, mỏi mòn nghe tích tắc
Đồng hồ ơi, đùng đập nhói vào tim !
Cây kim gió, mười lăm năm tích tắc...
Trời trong xanh, chưa sập, mới sa sầm.

Phong Tâm

Hương Rừng

Mỗi tên đất một sân đời
Tan mùi khói độc núi đồi ngập hương!

Phong Tâm


Một Góc Kon Tum

(Tặng Mỹ Lệ)

Con đường hun hút
“Vườn thực  vật rừng”
Tre miền xuôi, tre núi bỗng gần
Hai mắt lá chợt xao trong một nắng

Phong Tâm

Ngủ Trần

Tôi tự ru tôi
Hãy ngủ một giấc trần trụi
Như thiếu nữ khỏa thân trong góc tối
Như con thằn lằn đeo trên tường
Quần áo xếp trong rương
Như đứa trẻ tấm dưới mưa
Đừng bối rối
Chưa có cơn say
Vội gì tỉnh vội
Hãy quên hôm qua
Đừng nhớ ngày nay
Và đòi hỏi ở mai sau
Cứ để mặt trời từ từ
Chiều chầm chậm xuống
Những ánh sao khuya
Chẳng vì trăng mà ngượng
Căng thẳng chiêm bao lạc mất đời thường
Nhạc cuồng mê tầm ruồng mê hoặc
Hãy nhìn tận xanh
Lắng lòng
Và ngủ tiếp

Phong Tâm