Chủ Nhật, 31 tháng 12, 2017

Đêm Buồn - Tự Buồn













Đêm Buồn

Chỉ là một thoáng hương mơ
Nửa hồn say mộng nửa thơ thẩn buồn
Dặn lòng gởi lại quê hương
Niềm đau tự  thuở  ta vương vấn lòng

Chữ “Tình” ôi quá mênh mông!
Chữ “Thương“ như có, có không … hỏi người?
Môi hồng tắt nụ cười tươi
Từ hồn tỉnh giấc mơ ngời trong đêm

Tàn thu gió chẳng êm đềm
Đầy vơi xác lá bên thềm lạnh sương
Khuyết trăng lơ lửng góc vườn
Niềm mơ ước cũ cũng dường bay xa …

Yên Dạ Thảo
30.11.2017

*****

Tự Buồn

Ví dầu thực cũng như mơ
Mà đem kéo chỉ xe tơ càng buồn!
Thà buông bỏ nhớ mùi hương
Lấy hờn lấp giận, lấy thương gói lòng.

Tình đâu là biển mênh mông
Yêu thì đừng hỏi có không? Tự người!
Cười trong khóe mắt chưa tươi
Dẫu tinh mơ vẫn buồn rười rượi đêm.

Dòng thu, đông chảy êm đềm
Thuyền trăng nào gợn cho mềm bóng sương?
Cỏ hoa thức, gió lay vườn...
Một đôi chim bỗng lạc đường kêu xa!

Phong Tâm
06.12.2017


Thứ Ba, 26 tháng 12, 2017

Thoáng Heo May










Tặng Sinh Nhật hai em
Yên Dạ Thảo – Khúc Giang


Mừng tuổi vàng - tuổi ngọc
Trải bao mùa xuân xanh!
Đẫm hương trái... đúng độ lành;
Cát hoa, nhũ thạch đã thành kim cương.
Tâm yên - trí định - hồn trong sáng
Buông thả thời gian thoát lụy phiền.
Nắng xuân phai, hạ - thu tàn, đông mãn...
Hạnh duyên đời phước lộc chứa hằng sa.
Thoáng nghiêng nghiêng bóng chiều tà
Như tinh sương thoảng trinh trà hoa thơm.

Phong Tâm
26.12.2017



Thứ Năm, 21 tháng 12, 2017

Xin Lỗi Tình Yêu














Tôi không muốn làm người đi lượm mót
Những trái mơ rụng xuống dấu chân mình
Dẫu chín mọng và hương nồng dào dạt
Phủ dụ lòng, khi mộng ước phai xanh

Thưa nhan sắc, nụ hồng kiêu sa hỡi
Hãy đem treo trên cổng cũ tình mờ
Và rũ tóc thương sầu như quả phụ
Để hương còn đậm thắm khóc trang thơ

Tôi là kẻ lang thang ngoài gió bụi
Bị cô đơn hất hủi đã quen rồi
Tôi sợ lắm, cánh tình bay phất phưởng
Đậu trên người khoảnh khắc, mãi chơi vơi

Trước đói lả vẫn thèm yêu cuộc sống
Nhưng trái thơm phải là trái tâm hồn
Có ngọt đắng cũng trọn niềm ước vọng
Đừng nửa chua nửa chát ngập hoàng hôn

Dẫu héo hắt, mong giữ lòng trinh ngát
Bởi tình yêu không là món cho thừa
Trong khói bụi, tôi chưa bằng hạt cát
Xin nghiêng mình, cúi mặt dưới cơn mưa.

Phong Tâm
19/12/2015


Thứ Năm, 14 tháng 12, 2017

Màu Áo Hoa Sưa














Tặng Phan Nam (Quảng Nam)

Một lần nghỉ lại Quảng Nam
Mà chưa thấy áo sưa vàng em ơi!
Tôi đi trong đêm vàng khơi
Qua ánh đèn nhuộm lá rơi trên đường.

Đông người lạ, thiếu người thương
Chen xuôi, tránh ngược, lòng vương sắc màu...
Lang thang tôi quên đi mau
Đèn lồng lãng đãng - Chùa Cầu níu chân.

Cô đơn buồn buồn lâng lâng
Áo vàng em giấu bâng khuâng vỉa hè!
Đêm Hội An vẫn vàng hoe ...
Tôi đi người đến ai về với em?

Phong Tâm
13.12.2017



Thứ Tư, 6 tháng 12, 2017

Sen Trắng




Ao Sen Trắng

Nền xanh điểm trắng ngát thơm hương
Ngày cũng như đêm vương vấn vương
Đáy sâu bùn bã nằm im ắng
Tạo hoá huyền vi đẹp khác thường!

Anh Tú

December 09, 2017
*Mượn vận bài Sen Trắng của Phong Tâm.

***

Thanh Khiết

Sắc trắng đài hoa dịu dịu hương
Nhụy vàng lá biếc búp non vươn
Tâm yên lòng tịnh hồn thanh khiết
Mặc thế nhân sinh cõi mộng thường!

Yên Dạ Thảo
10.12.2017

***
Sen Trong Bùn

Tự thân trắng, phớt sương hồng,
Như hoa tuyết nở, như lòng thắm phơi.
Vượt trên đồng lá xanh ngời…
Đầy hương, ngập sắc, tinh khôi nhờ bùn.

Phong Tâm
12.12.2017



Thứ Hai, 27 tháng 11, 2017

Hương Gió Chiều


Thơ: Yên Dạ Thảo
Nhạc: Đỗ Hải
Tiếng hát: Ngọc Mỹ 
Thực hiện: Yên Dạ Thảo



Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2017

Say Nắng Vĩnh Châu

Nắng say say hạt cát vàng
Anh người xa lạ say bàng hoàng say
Về đây một buổi trưa nay
Chợt thương sợi gió, sợi mây cuối trời

Vĩnh Châu ơi! Vĩnh Châu ơi!
Ba cô đứng lại tôi mời, hỏi han
Khơ-me, Hoa, Việt dịu dàng 
So dây trổi nhịp như đàn hợp cung

Phải chăng bởi một đời chung
Từ hoang sơ cuộc trùng phùng Tổ tiên
Sóc Trăng còn nhớ Ba Xuyên
Vẫn thơm ba nụ cười duyên rạng ngời

Vĩnh Châu ơi! Vĩnh Châu ơi!
Tôi yêu giọt nắng say phơi cát vàng   
Mai đi rồi nhớ khó tan
Chia tay nhau có ngỡ ngàng không em.

Phong Tâm
Tháng 3, 2013




Thứ Bảy, 23 tháng 9, 2017

Bóng Thu - Hỏi Thu













Bóng Thu

Phía sau chiều ráng đọng
Trước mặt tháng ngày trôi
Dòng sông thức với lở bồi
Huơ tay chạm bóng thu rồi - Thưa em!

Đường về giội nước trăng lên
Niềm vui tới chậm. Buồn tênh sợ gần

Bước đêm như làn gió nhẹ
Về đâu màu xanh bỏ quên
Thu nầy nữa mấy mùa chênh?
Người đi. Dấu nhớ còn bên vườn chờ.

Phong Tâm
22.9.2017

*****


Hỏi Thu…?

Thời gian xuôi triền chảy
Dòng đời trôi vẫn trôi
Sông thương bên lở bên bồi
Bước thu đã đến ngõ rồi –  Bến em!

Lối xưa trăng mới vừa lên
Vui thì xa vợi … buồn tênh thì gần!

Màn đêm buông rơi nhè nhẹ
Ngày xanh nhuộm sắc nhớ quên
Thềm khuya một bóng trăng chênh
Hỏi thu vào ngõ nào bên bến chờ ?

Yên Dạ Thảo
24.09.2017


Thứ Tư, 13 tháng 9, 2017

Mùa Trăng Tháng Bảy














Đây là những câu thơ ngắn, (vào mùa trăng tháng bảy) và đột hứng ghi vội khi dừng lại trên đường mỗi lần có dịp đi qua.


DẶN LÒNG
Đừng đợi hôm sau
Pha trà mời cha mẹ
Thời gian con tàu
Chạy qua chiều lặng lẽ…

Nơi mùa nước nổi
Hơi vọng cổ phương Nam
Tiếng lòng gởi ống tre đờn nhị
Vương trên phím nguyệt cầm.

Tháp Ponaga
Ngước nhìn cổ tháp
Mệ huyền thoại Chăm
Ta gặp em trong thổ cẩm.
(Nha Trang, 2005)

Đêm Qui Nhơn
Rượu Bàu Đá
Ngất ngư nhịp tim
Nhuốm trăng thơ Gành Ráng.
(1-2007)

Một góc Kon Tum
Con đường hun hút
“Vườn thực vật rừng”
Tre miền xuôi, tre núi bỗng gần
Hai mắt lá chợt xao trong một nắng.
(12-2008)

Hẹn lại
Không thể
Áp tai vào đá núi
Nghe sóng biển nói tiếng chim rừng
Vách đồi trắng
Bóng chiều nghiêng cắt đôi
Đường cong khuyết trùng khơi vồ vập
Đặt xuống Cam Ranh ánh mắt
Vắt hoàng hôn qua vai…
(12-2006)

Phong Tâm


Thứ Sáu, 25 tháng 8, 2017

Nửa Chiều Nghiêng - Hơn Nửa Đời Nghiêng - Thay Mùa












Nửa Chiều Nghiêng 

Thưa em. Hạ chuyển mùa rồi
Vừa nghe chiếc lá mồ côi trở mình
Gió vàng mây bớt màu xanh
Chiều buông khói nhạt - Đêm lành lạnh mưa

Ở đây sông nước hai mùa
Đầy vơi, lại nổi nênh lùa đục trong
Thu về từa tựa sang đông
Chỉ lao xao nhẹ đủ mong nhớ người

Thưa em. Hoa dẫu tàn rơi
Mầm xuân vẫn hẹn bên đời sống quê
Người đi người ở người về
Như đơn giản nhớ - Như bề bộn quên

Góc tình nửa bóng chênh vênh
Ngăn tình vừa đủ cho tên một người.

Phong Tâm
18.08.2017

*****

Hơn Nửa Đời Nghiêng*


Giật mình tóc đổi màu rồi
Có ngày phải cảnh đơn côi tủi mình
Ước chi lá vẫn màu xanh
Ước chi luôn được gió lành thuận mưa

Lẽ trời ba tháng thay mùa
Trăng đầy rồi khuyết gió lùa trời trong
Mới Xuân mà đã đến Đông
Hãy vui cho kịp hoài mong kiếp người

Một mai lá héo rụng rơi
Cành cây trơ trọi bên đời chân quê
Có hay cây đợi lá về
Trọn lòng chung thủy một bề không quên

Khi rơi vào cảnh chênh vênh
Một lòng dành trọn một tên một người.

Anh Tú
21.8.2017
Ngày Nhật Thực

*****


Thay Mùa

Chiều qua gió chuyển mùa rồi
Vườn xanh có cánh hoa rơi buồn buồn
Nhớ xuân, luyến hạ ngùi thương
Thu vừa chạm ngõ vô thường nắng mưa

Hỏi mùa trăng đến gần chưa
Bụi hoa hoàng cúc đầy, thưa bên thềm?
Ngoài hiên cánh gió êm êm
Lay cành sương mỏng trong đêm thu về?

Vời xa một góc trời quê
Nhớ ai, ai nhớ bộn bề nhớ ai
Bây giờ gió đổi, mùa thay
Hạ phai nhạt sắc, hoa phai nhạt màu

Chao nghiêng một chiếc  lá sầu
Rơi trong vườn hạ đêm thâu gió lùa!

Yên Dạ Thảo
23/08/2017



Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2017

Hoa Mùa Cuối Hạ - Nửa Chiều Nghiêng - Ngăn Tình - Bóng Chiều Nghiêng - Dấu Hạ Buồn















Hoa Mùa Cuối Hạ

Chưa thu lá cũng nhuộm vàng
Treo trên cành hạ chiều tàn mưa bay
Buồn rơi giọt vắn giọt dài
Giọt vương khóe mắt giọt cài tóc hương

Hạ đi mang nắng mùa thương
Bước thu nhè nhẹ ngõ vườn nhà ai
Xa về cánh gió heo may
Lay cành hoa mỏng đương say mộng lành

Quê mình hạ vẫn còn xanh
Vẫn rơi vạt nắng vàng hanh góc vườn?
Phượng còn rực rỡ khoe hương
Giao mùa hiu hắt chở buồn về ngang?

Đêm nghe tiếng gió thu sang
Hoa mùa cuối hạ ngỡ ngàng rơi rơi …

Yên Dạ Thảo

*****

Ngẫu hứng từ bài Hoa Mùa Cuối Hạ - thơ Yên Dạ Thảo.


Nửa Chiều Nghiêng

Thưa em. Hạ chuyển mùa rồi
Vừa nghe chiếc lá mồ côi trở mình
Gió vàng mây bớt màu xanh
Chiều buông khói nhạt - Đêm lành lạnh mưa

Ở đây sông nước hai mùa
Đầy vơi, lại nổi nênh lùa đục trong
Thu về từa tựa sang đông
Chỉ lao xao nhẹ đủ mong nhớ người

Thưa em. Hoa dẫu tàn rơi
Mầm xuân vẫn hẹn bên đời sống quê
Người đi người ở người về
Như đơn giản nhớ - Như bề bộn quên

Góc tình nửa bóng chênh vênh
Ngăn tình vừa đủ cho tên một người.

Phong Tâm
18.08.2017

*****

Bóng Chiều Nghiêng 

Chiều nghiêng bóng đổ lưa thưa
Lắng nghe tiếng gió đong đưa giọt buồn
Ngày qua sợi nắng còn vương
Lá xanh vẫn thắm, mùa thương lại về.

Lặng lờ trên bến sông quê
Em ơi! Ngày đó hẹn thề chưa phai
Mùa thu rồi lá cũng thay
Cho vơi nỗi nhớ đêm dài mông mênh.

“Góc tình nửa bóng chênh vênh
Ngăn tình vừa đủ cho tên một người”.

My Nguyên

******

Ngăn Tình

Thu về trước ngõ nhà anh
Hồng còn sắc thắm trên cành tỏa hương?
Mai Trang Nguyệt Quế quanh vườn
Có buồn tiễn hạ, có thương nhớ người?

Sông quê sóng nước lặng trôi
Đầy vơi giọt nắng vẫn rơi trong chiều?
Ngoài hiên cánh gió liêu xiêu
Có làm trở giấc đêm đìu hiu đêm?

Cúc vàng nở rộ trước thềm
Sương khuya có đọng rũ mềm cánh hoa ?
Đêm chìm nặng hạt mưa sa
Có mênh mang nhớ ngày xa thu tình?

Ngăn tim cất một bóng hình
Ngăn tình chỉ có một mình tên Mai?

Yên Dạ Thảo
21/08/2017

Chú thích:
  • Mai Trang Nguyệt Quế là các loại hoa trong vườn nhà Phong Tâm
  • Mai là tên hiền thê của Phong Tâm 
*****

Dấu Hạ Buồn 

Chiều đưa bóng hạ vừa qua
Chợt thương chợt nhớ người xa ngút ngàn
Heo may trở giấc khẽ khàng
Buồn như có chiếc lá vàng rụng. Rơi!

Thương người đi cuối dốc đời
Tóc phơ phơ bạc, nghẹn lời biệt ly
Ngậm ngùi đưa tiễn người đi
Một mình đối bóng. Dấu ghi hạ buồn

Lưu Phương




Thứ Sáu, 4 tháng 8, 2017

Thứ Năm, 3 tháng 8, 2017

Chiều Thu Đi Qua














Bây giờ
chiều thu đi qua
thềm đông
đợi nắng
thay tà áo mây
Em về
nhốt nhớ
cầm tay
thả hương cho lược gió
cài tóc mưa
Con đường
dòng sông xanh mơ
lao xao
ngọn cỏ vàng
ngơ ngẩn hồn
Lá chiều vuốt bóng hoàng hôn
thương sao thương quá
đường thơm nẻo về
Hai làn sóng mắt
màu quê
chạm nhau
còn một tiếng khe khẽ tình.

Phong Tâm

Thứ Hai, 3 tháng 7, 2017

Hương Dầu Dừa


Thơ: Phong Tâm
Nhạc: Bắc Sơn
Hòa âm: Tuyền Linh
Tiếng hát: Bạch Lan
Thực hiện:Yên Dạ Thảo



Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2017

Những Bài Thơ Tình Trên Văn Nghệ Hàm Luông


SỐ 56 – THÁNG 3.2017

Văn Nghệ Hàm Luông, số 56.2017 đăng  một số bài thơ tình.

Trong Trang Thơ Mừng Ngày Quốc Tế Phụ Nữ có “ Xuân thì thiếu nữ” của Tạ Vũ Thái Thy, “Đừng...trách...em” của Thúy Văn, “Còn chút gì trong em?” của Kim Chi, “Cỏ” của Đoàn Thị Diễm Thuyên.

Thực ra bài thơ “Xuân thì thiếu nữ” chưa phải là bài thơ tình mà là bài thơ tình xuân; cái "Ngẩn ngơ bướm. Ngẩn ngơ hoa” kia đích thị là tình xuân với xuân thì thiếu nữ. Chính vì thế mà hình như có một thoáng lo đã biến thành nỗi sợ cái “cơn bấc muộn”. Nỗi sợ thật khó hiểu bởi vì “muộn” là trễ hay là già. Dẫu thế nào thì xuân thì vẫn cứ “Xuân thì thiếu nữ”

Bài thơ “Đừng...trách...em...” lộ ra nỗi lòng của nhân vật nữ trữ tình khi chúng ta chỉ cần kết câu đâu với câu cuối:

Đừng yêu bằng nửa trái tim

.....

Thôi đừng trách nữa...người về...về đi.

Vẫn yêu nhưng thật sáng suốt và dứt khoát. Những cái ngắt quãng và cái kéo dài của dòng thơ cuối hình như vẫn cứ lướng vướng một nỗi lòng.

“Còn chút gì trong em?” của Kim Chi là bài thơ bắt đầu bằng một câu hỏi, và cấu trúc bài thơ là cấu trúc đối đáp nhưng chỉ của một người, vì thế bài thơ như là lời độc thoại đầy khắc khoải, “muốn san lấp”, “muốn bôi xóa”... nhưng không được và có lẽ cả không nỡ san lấp và bôi xóa, nên cuối cùng là “Gói ghém yêu đương chôn vào ký ức” nhưng không quên, chỉ là kiềm nén. Tất cả đã trở thành chiế cầu bắc qua ngang qua tình yêu đến với thơ:

Còn một chút gì để em viết bài thơ
Ngọn lửa từng đêm le lói canh dài

“Cỏ...” của Đoàn Thị Diễm Thuyên là bài thơ ví von bản thân nhân vật trữ tình với cỏ, vì thế cái thoải mái, dịu dàng, tươi tắn của cỏ đã đi vào bài thơ bằng những cách nói rất tự nhiên : “cỏ cũng biết cần”, “cỏ cũng biết đau”, “cỏ cũng sướng cười”, “cỏ muốn biếng lười”:

Đôi khi có cũng biết cần
Người thương, chăm bẳm đôi lần cũng vui

Thật quá đôi khi thơ cũng ít đi. Thật mà vẫn thơ là con đường đi còn dài.

Thơ tình, trong số này, cũng được dàn trang vào giữa tập với các nhà thơ quen thuộc như Phong Tâm, Hàn Vĩnh Nguyên, Lê Hoàng Dũng, Mai Lâm Sanh, Đình Thu, Quốc Thái.

“Nhớ biển” của Mai Lâm Sanh có lẽ không nên xếp vào thơ tình. Dù vậy cái tình của đồng bằng dừa dành cho biển Vũng Tàu cũng nên ghi nhận với lời hẹn hò, tự hẹn với lòng, ở cuối bài thơ.

“Em về” là bài thơ của Lê Hoàng Dũng. Tên bài thơ chỉ xuất hiện trong một dòng “Em về lạc mất vầng trăng”, còn phần lớn, và cả khổ kết, là “Tôi về”. Tôi là nhân vật trữ tình nam về lại quê hương thấy quê hương xa lạ, định hỏi đường “tìm lại người thương” nhưng không biết nghĩ thế nào mà... “lại thôi”. Một bài thơ tình mà tình thì chưa đậm hay là quá đậm trong quá khứ nên bây giờ không muốn làm khổ nhau?!

Bài “Trời mưa cho ướt...” của Quốc Thái được viết trên cảm hứng từ một nửa câu ca dao: “Chim quyên ăn trái nhãn lồng.”  Không hiểu sao mà tình yêu ở đây dài lâu: thương từ lúc em còn được bồng trên tay, đến thời con gái, lúc núp mưa trong nhà chòi...Có lẽ vì thế mà tiếng khóc bật ra:

Chim quyên ngày đó... đi rồi

Cái nửa kia của câu ca dao: “Lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi” vẫn mãi mãi là một mong ước không thành, và vì thế có khi buồn quá mà trách nhưng nhẹ nhàng:

Chim quyên bỏ bạn, quên thề
Nhãn lồng đơm trái, chiều quê đẫm buồn...

Bài “Mùi thiếu vắng” của Đình Thu là bài thơ có hơi hướm mới trong cách viết. Bài thơ viết về sự tan vỡ từ một “sự va đập rất tình cờ”, và hai người “đi về hướng không nhau”. Nếu phải diễn tả theo kiểu văn xuôi thường ngày ở huyện thì là đường ai nấy đi.

Ngay dòng thơ đầu thì chúng ta chưa biết là “va đập” nghĩa là gì đến nỗi dẫn đến tan vỡ. Nhưng sau đó cái “mùi thiếu vắng” xuất hiện như một cách trêu ngươi của một tình yêu không quên được, và vì thế nhân vật trữ tình nam trong bài thơ cứ tự phủ dụ, tự thuyết phục là đó là chuyện bình thường, chuyện vẫn xảy ra hằng ngày trong cuộc đời. Lòng dặn lòng như vậy, hãy cứ coi như là thời chưa găp nhau. Thế nhưng cái kết bài thơ:

Gỉa sử vô tình va đập
Nghe mùi xưa lại nhớ nhau
Đúng là cái “mùi thiếu vắng”!

Phong Tâm là nhà thơ chuyên thơ lục bát, hay nói đúng hơn, anh làm thơ lục bát có những câu thật tài hoa. Cái nho nhã của lục bát, cái mượt mà của lục bát, cái ngắc ngứ trong chấm phá mà xao xuyến và sâu sắc của lục bát…trong thơ lục bát của anh Phong Tâm khiến người đọc nhớ. Và ở đây là bài “Giấu quên” của anh. Giấu quên là để nhớ hay để quên. Đọc đến cuối bài thơ thì tôi nghĩ là để nhớ.

Một đêm thao thức nhớ đẫm trong màu và tiếng của thiên nhiên, và em xuất hiện, dĩ nhiên, trong nỗi nhớ đã đến lúc cháy thành mộng vàng, thế nhưng, giọng vẫn cố làm ra vẻ:

Xa rồi giọng nói người dưng
Mốt mai nhớ cũng ngập ngừng vậy thôi

“Mốt mai” là như thế, là tưởng như thế, và cố sẽ là như thế. Thế nhưng, bất ngờ “nay” thì:

Nay còn nửa cánh môi cong
Đem phơi từ độ hai lòng chia đôi
Để dành một đốm nhỏ rơi
Treo bên dấu nặng trong đời chưa quên

“Nửa cánh môi” khô héo vì bị “đem phơi từ độ hai lòng chia đôi” nghĩa là nửa cánh môi ấy không hôn ai khác nữa, cứ chờ nửa cánh môi xưa mà không thấy. Trái tim một nửa, vầng trăng một nửa, vành môi một nửa, cánh môi một nửa.

Cứ đọc đi đọc lại khổ thơ cuối, tôi thấy hiện lên chữ Tâm trong hình dáng chữ Hán-Việt, gắn với một nỗi nhớ đã được ghi tạc vào thiên nhiên ở khổ đầu bài thơ, với vầng trăng.

Tôi dành phần còn lại của bài biết cho bài thơ tứ tuyệt “Đón Xuân” của Hàn Vĩnh Nguyên. Hàn Vĩnh Nguyên là nhà văn, viết truyện ngắn và ký, nên thơ là cuộc ghé chơi đầy ngẫu hứng nhưng thật đậm tâm trạng:

Ngổn ngang thế sự giờ gom lại
Làm cỗ mừng Xuân đón bạn chơi
Dăm ly, xin hỏi đâu trời đất
Ta mượn làm chăn, ngủ chút thôi!

Cái cỗ thế sự ngổn ngang mừng Xuân và đón bạn thì thật là rôm rả. Đó là một nỗi lòng. Vì cái ngổn ngang nỗi lòng thế sự kia nên chỉ “dăm ly” đã say chứ không phải vì tửu lượng thấp. Nhưng nếu tửu lượng có thấp cũng không sao bởi vì ta đâu phải say vì rượu mà vì thế sự, và phần lớn hơn là vì có bạn

Bài thơ tình đã hiện ra như thế. Chất tình hiện ra trong rượu đón Xuân.

Say thì ngủ, chuyện bình thường, miễn là đừng quậy. Nhưng say đến độ mươn trời đất làm chăn đắp ngủ thì đúng là cách nói của người say chuyện thế sự. một nỗi niềm. Lại nữa, cái cách nói “ngủ chút thôi !” thật là của người say. Không rõ vì chỉ mới “dăm ly” nên ngủ ít “chút thôi” hay là chỉ ngủ thôi với trời đất làm chăn chứ không làm gì khác, ví dụ dắtt trời đất đi dạo phố chẳng hạn. Hàn Vĩnh Nguyên đã giấu cái giễu cợt trong câu chữ khiến cho bài thơ trở nên thật bồng bềnh.

Những bài thơ tình chúng ta đọc hôm nay trên Văn Nghệ Hàm Luông số 56.2017 phần lớn là những kiểu thơ quen thuộc, trừ một chút hơi hướm mới trong “Mùi thiếu vắng”. Nhưng tất cả đã tạo nên nhiều cung bậc khác nhau của những biểu hiện tình cảm trong các bài thơ tình từ những nhà thơ không chuyên đến những nhà thơ, nhà văn chuyên nghiệp. Chúng ta đã có một vười hoa, đó là điều quan trọng.

Trong một cách nhìn nào đó, chúng ta cũng cần có những kiểu thơ kiểu mới. (Tôi không dùng từ thơ mới dễ gây nhầm lẫn).  Cái mới đã xuất hiện trong thơ Việt Nam hiện đại và đương đại, mở ra một lối khác cho cái hôm nay của thơ. Trang thơ của chúng ta, tôi nghĩ, có khi cũng cần những cái như thế.

ĐÀO NGỌC CHƯƠNG


Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

Con Gái

   

Thơ: Yên Dạ Thảo
Nhạc: Nhược Thu
Hòa âm: Đỗ Hải
Ca sĩ: Thanh Duyên


Tửng tửng bẹo Sài Gòn



Trần Hữu Dũng - Kiều Minh (Kiều Tấn Minh) - Ngô Nguyên Nghiễm - Phong Tâm


Nghe tên nhà quê lên bẹo hình bẹo dạng, rủ uống trà, cà phê bụi tại quán cóc của cô Muối ở một góc thuộc Quận 8, Sài Gòn, (cà phê truyền thống không pha trộn) có tiếng thơm ngon lâu năm với các tay ghiền bình dân, giá rẻ, (3 phê đá, 1 phê sữa nóng, tổng cộng 38 ngàn đồng).
Người bạn đầu tiên “đèo” nhau tới quán, là nhà thơ Ngô Nguyên Nghiễm, tác giả của nhiều cuốn sách đồ sộ, anh bỏ công hơn nửa đời biên khảo, sưu tầm, tập hợp các gương mặt tiêu biểu của văn nghệ sĩ trong thế kỷ 20 rất công phu, (tất nhiên là không quên mang sách có giá trị đến biếu bạn bè kỷ niệm).
Kế đến, là nhạc sĩ Kiều Tấn Minh (Kiều Minh), anh là hội viên Hội  Nhạc sĩ VN, hiện công tác tại phòng âm nhạc, Cung Văn hóa Lao động, TP.HCM. Từ năm 1999  tới giờ mới gặp lại.
Được phone anh Nghiễm cho hay, “tên bạn quê” đang có mặt uống  cà phê. Nhà thơ Trần Hữu Dũng, kêu chờ sẽ tới liền, bạn Dũng cũng đang công tác tại tòa soạn Tạp chí Văn nghệ TP.HCM đến tặng cho tâp thơ “Âm thanh những giấc mơ”, Nhà XB Hội Nhà Văn 2016. Tập thơ có 80 trang ruột, bìa rất đẹp, trang nhã.
Đọc hết tập thơ, tuy chưa đủ thời gian để nghiền ngẫm nhưng, cũng cảm nhận được đôi điều, thơ Trần Hữu Dũng, đơn giản, kiệm lời, cô đọng với thăm thẳm chiều sâu, anh viết từ trái tim qua nghệ thuật diễn đạt với nỗi đau chiến tranh, thế sự, tình quê hương và thấp thoáng chút tình yêu, nêu vấn đề mà không than thở bi lụy và không phê phán hoặc…dạy đời. Xin trích vài thơ câu thuộc lãnh vực tình cảm… tượng trưng, theo ý tôi, (thật ra vì chưa kịp đọc kỹ và vì bài viết có yếu tố tạp ghi cho vui), có dịp trở lại sẽ đăng trọn bài. Trích lược:
“Bảy ngày tôi ăn chay/
Hành thiền trên đường đi
Học cách thở thanh tịnh
Thõng tay vào chợ, mặc kệ lời thị phi ***

Đêm ánh trăng tràn căn phòng
Tôi học cách bơi khỏi giấc mơ phù phiếm…(Bảy ngày chay tịnh).

Hay: “Ở đầm Thị Tường con ghẹm
con mắm cắn vào một miếng
nhớ suốt đời.
Bén hơi nhau vì thương…” (Ghi vội ở đầm Thị Tường).

Lâu lắm mới gặp nhau tại quán cóc nầy để nói chuyện văn chương. Rất tiếc, nhà thơ Ý Nhi ở Gò Vấp quá xa với Q8 nên chỉ thăm hỏi qua điện thoại mà chị không đến được, hẹn lần khác có địa điểm gần hơn.

Phong Tâm
Ngày 6/6/2017


Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017

Thêm Một Ngày Tình Yêu












Another Valentine

Today we are obliged to be romantic
And think of yet another valentine
We know the rules and we are both pedantic
Today’s the day we have to be romantic
Our love is old and sure, not new and frantic
You know I’m yours and I know you are mine
And saying that has made me feel romantic
My dearest love , my darling valentine

Wendy Cope

*****

 Phỏng tác từ bài thơ “Another Valentine” của Wendy Cope

Lại Ngày Tình Nhân Nữa

Ngày thấu triệt tình đời lãng mạn
Đôi uyên ương cảm khái mùa yêu
Dần trao nét đẹp mỹ miều
Lửa duyên âm ỉ , riu riu ngập lòng
Tình đã cũ,, men say còn đọng
Đường cổ xưa,,, lồng bóng em , anh
Mặn nồng từ thuở xuân xanh
Nay hai cánh hạc chụm thành cặp đôi

Hoành Châu ( Gia đình C )
20/5/ 2017

*****

Phỏng dịch theo bài thơ “Another Valentine” của Wendy Cope

Ngày Lễ Tình Yêu

Lãng mạn hôm nay lại là ngày,
Lễ của tình yêu phải đắm say,
Dù cho vướng bận trong quy luật,
Cứ để yêu thương ngập tràn đầy,
Theo thời gian trải, tình bền chặt,
Chẳng còn tươi mới, chẳng cuồng say,
Hai ta luôn khắc trong tâm khảm
Ta của nhau rồi, không đổi thay,
Lãng mạn riêng ta là thế đấy,
Tình nhân ơi, người yêu dấu có hay.

Lê Thân Hồng Khanh
  
*****

Phỏng tác từ bài thơ “Another Valentine” của Wendy Cope

Tình 

Tình đến tình trao tình lãng mạn
Nhớ về nhau mỗi bước mùa sang
Người yêu hỡi! Xin đừng gian dối
Tim sẽ buồn khi biết dối gian!

Là tình thoáng hay tình muôn thuở
Phút chạnh lòng vẫn  nhớ đến nhau
Trong bóng tôi có hình bóng cũ
Tình yêu người … miên viễn ngàn sau!

Yên Dạ Thảo
21/05/2017

 *****

Thêm Một Ngày Tình Yêu

Hãy nhìn đắm đuối hôm nay
Cho hương lạ đến, cho say tình nồng
Biết rằng khuấy đục hồn trong
Cứ mềm môi để nghe lòng nhũn ra
Dầu duyên cũ... vẫn thăng hoa
Trong người ta ở, trong ta có người
Thôi đành thú nhận người ơi!
Một ngày lãng mạn... một đời nhớ thương!

22.5.2017
Phong Tâm

(Phỏng theo bài thơ "Another Valentine" của Wendy Cope)