Tôi không muốn làm người đi lượm mót
Những
trái mơ rụng xuống dấu chân mình
Dẫu
chín mọng và hương nồng dào dạt
Phủ
dụ lòng, khi mộng ước phai xanh
Thưa
nhan sắc, nụ hồng kiêu sa hỡi
Hãy
đem treo trên cổng cũ tình mờ
Và
rũ tóc thương sầu như quả phụ
Để
hương còn đậm thắm khóc trang thơ
Tôi
là kẻ lang thang ngoài gió bụi
Bị
cô đơn hất hủi đã quen rồi
Tôi
sợ lắm, cánh tình bay phất phưởng
Đậu
trên người khoảnh khắc, mãi chơi vơi
Trước
đói lả vẫn thèm yêu cuộc sống
Nhưng
trái thơm phải là trái tâm hồn
Có
ngọt đắng cũng trọn niềm ước vọng
Đừng
nửa chua nửa chát ngập hoàng hôn
Dẫu
héo hắt, mong giữ lòng trinh ngát
Bởi
tình yêu không là món cho thừa
Trong
khói bụi, tôi chưa bằng hạt cát
Xin
nghiêng mình, cúi mặt dưới cơn mưa.
Phong Tâm
19/12/2015