Thứ Tư, 24 tháng 8, 2016

Buồn Thu

Thơ: Phong Tâm
Nhạc: Kiều Minh
Hòa âm: Nguyễn Văn Thơ
Phối khí: Phan Thanh
Tiếng hát: Nguyên Trường



Buồn Thu

Bỗng thấy chiều nay chợt nhớ người
Của thời mơ mộng rất xa xôi
Mà sao mây khói mênh mông quá
Tôi biết chiều thu mưa sẽ rơi

Những lá vàng kia sẽ rụng nhiều
Để chồi xanh mọc, trổ hoa yêu
Để mùa thu tiễn mây xa xứ
Sẽ nhặt xuân giùm trên xác rêu

Vẫn biết mùa thu chẳng đợi ai
Sao thương lá úa đợi mưa hoài
Người xa nên khói mây hờ hững
Tôi giận tình tôi thu có hay

Mỗi lúc ngồi nghiêm nhớ một mình
Xa rời cuộc sống bủa vây quanh
Để hồn ngơ ngẩn về nơi ấy
Có một người đang nhỏ lệ tình

Vẫn biết chiều thu rụng lá vàng
Như người xưa tặng ý thơ sang
Mà sao trong mắt tôi chưa hết
Cả trái tim mình cũng dở dang.

Phong Tâm
Mùa Thu 1997


Thực-Mơ

Tôi đương thức cũng như đương ngủ
Lúc mơ mòng chẳng khác chiêm bao
Bởi quanh mình, có như không có...
Tìm lối ra cứ lẫn lối vào!

Chợ đông người, quen chưa được một
Hàng nhãn đầy - Chất chỉ bao nhiêu!
Muôn vật sống -  Trái tim đang chết...
Bởi thời gian huỷ hoại rất nhiều!

Ăn mót cuộc đời chưa hết đói?
Ngó trời cao mới rõ mình hèn!
Thôi thì ngủ như con mèo ướt;
Chờ nắng lên lau mặt bon chen.

Không dấn thân mà tâm cứ động?
Không ghen hờn... vẫn nghĩ vu vơ!
Trưa nằm võng đung đưa lại nhớ...
Tình yêu nào, thực cũng như mơ.

Phong Tâm
Sáng 23.08.2016


Thứ Ba, 23 tháng 8, 2016

Tiếng Chim (bắt cô trói cột)

Bên Suối Bạc, bên Suối Vàng
Đồi nghiêng, thông đứng. Gió ngàn xanh reo
Hương rừng nắng trộn sương chiều
Bắt cô trói cột – Người yêu nhớ người!...

Phong Tâm
16/08/2016