Một lần nghỉ lại Quảng Nam
Mà chưa thấy áo sưa vàng em ơi!
Tôi đi trong đêm vàng khơi
Qua ánh đèn nhuộm lá rơi trên đường.
Đông người lạ, thiếu người thương
Chen xuôi, tránh ngược, lòng vương sắc màu...
Lang thang tôi quên đi mau
Đèn lồng lãng đãng - Chùa Cầu níu chân.
Cô đơn buồn buồn lâng lâng
Áo vàng em giấu bâng khuâng vỉa hè!
Đêm Hội An vẫn vàng hoe ...
Tôi đi người đến ai về với em?
Phong Tâm
13.12.2017