Trăng uốn cong răng lược
Chải mềm mại tóc mây
Em không buồn sao được
Đêm, gió và bóng cây
Em chờ – Anh lỗi hẹn
Cửa chưa cài then trong
Đèn lưng dầu heo hắt
Trăng lưỡi liềm vẫn cong
Thu đầu mùa lặng lẽ
Em lần đầu nhớ anh
Đêm lạnh lùng gõ cửa
Lầm nghe tiếng vạc sành
Nhà trọ kê giường chiếc
Không gian đủ một người
Bàn ăn cùng kệ sách
Sao thừa rộng đêm nay!
Em không buồn sao được
Nhưng chỉ muốn anh quên
Đừng nhớ mà không đến
Anh có hiểu lòng em!
Phong Tâm
Bến Tre, 01.07.94