Thức khuya chân tóc trắng so le
Dại mấy mươi năm vẫn lú khờ
Nhếch nhác thà vô rừng hái củi
Nghe đồi thông hát, vượn ngâm thơ
Chữ nghĩa ngàn năm vun ché rượu
Ly thân quá khứ để mua thiền
Bài học “kiến tha lâu...” mất hứng
Dẫu làm chim gõ chẳng linh thiêng
Mộng ảo ngày đêm lòng dối lòng
Say tử hương trong ly rượu trong
Ngủ gục lông mi dài chấm gối
Mơ thành lão Trượng lớp Tiên ông
Hoá ra có thực nàng Tiên Bửu
Trước bến sông duyên nặng kiếp trần
Nước mắt nàng thơ hòa với rượu
Ta khờ ngả ngớn uốn đôi chân.
Phong Tâm
27.03.1995