Thứ Bảy, 1 tháng 3, 2014

Bóng Lá Hình Trái Tim

Chiều nghiêng trên mặt sông
Cây rũ tìm bóng lá
Như người nhặt dấu ký ức trên đường chim
Miên man bao nỗi nhớ quên
Nhớ thật thà như đất
Lẫn theo dòng xanh biển rộng
Quên ngọt lành như nước
Tích dày nỗi nhớ lòng sông
Mỗi hạt nhớ quên
Lắng đọng
Trở màu đất dẻo tâm hồn
Đất có thể đi xa
Biển màu tan theo nước
Từ ngọn nguồn vô thức
Nước có thể ở lại
Lẫn vào hồn của đất
Khởi đầu ký ức một dòng sông
Một khi
Điều muôn thuở còn được gọi tên
Thì một thời đã xa
Và một lần gặp lại
Dầu trải qua ngàn cơn lốc bụi
Trong nắm tay còn một nhúm đời
Tâm hồn vẫn đang tồn tại ! ...
Có thể là mãi mãi
Bóng lá hình trái tim.

Phong Tâm

Paris  - 05.01.2000