Thứ Hai, 26 tháng 5, 2014

Ngược Dốc

Nhìn lật nghiêng chiều cong
Đường cong ngược dốc thẳng
Giá như em trên đường
Mắt nhìn phản lại phẳng?

Thôi, rối lòng làm chi
Hỏi tình, yên chưa đã
Đừng  hiểu thêm điều gì
Như vừa quen vừa lạ.

Ta tìm kiếm tay nhau
Anh đỡ, em lên trước
Em kéo, anh lên sau
Đứng chung trên dốc ngược.

Nói gì đi, anh nghe
Hoặc chỉ cần em thở
Để biết ta đang gần
Trước mắt toàn hoa nở

Lỡ mai chiều cô đơn
Những giọt buồn em rớt
Thơm như suối tâm hồn
Giếng lòng anh chưng cất

Mong em quen cách nhìn
Bằng giận hờn dịu nhỏ
Để lúc nào chợt quên
Bắt đền, anh phải nhớ!

Bởi hơi thở chúng mình
Quá thương và quen thuộc
Hạnh phúc cùng nỗi đau
Từng trải qua dốc ngược?

Nếu buồn, em cứ đi
Để hương người ở lại
Nhớ quá, anh trở về
Vẫn còn thơm giọt lệ!

Phong Tâm