Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

Nợ Nhau

Anh tìm em suốt kiếp
Mơ một đêm làm chồng
Em đi xa biền biệt
Lại trở về giữa đông

Em tránh anh sao được
Mà tránh để làm gì
Anh trốn em sao được
Bởi trời bắt vậy thôi

Hai ta thề duyên nợ
Nên em đến với anh
Gặp nhau như tiền định
Đêm đêm rút ruột tằm

Yêu nhau cho đến chết
Bởi vì em là thơ
Cho nhau cho đến hết
Bởi anh là loài ve

Có em, anh thà khổ
Có anh, em gắng vui
Nếu đời cần ta khóc
Khi đời muốn ta cười

Nửa mình ta em giữ
Nửa mình nàng anh thương
Khi hòa chung thành một
Thiên hạ gối đầu nằm

Ta không còn ta nữa
Cho một lần thăng hoa
Hồn lẫn vào sương khói
Thơ nằm trong xác ve.

Phong Tâm
05.12.1994