Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

Lảng














Lảng òm, tôi gặp lại em
Như cây kem tuột chèm nhèm trên tay
Bốn mươi năm đủ dư dài.
Ngồi gần khít, vẫn là hai phương trời.

Lảng òm, em chợt nhìn tôi
Mà trong đáy mắt chơi vơi lạ lùng!
Giọt cà phê nhểu đắng rung
Vừa tan bọt trắng, vô cùng sánh đen.

Lảng òm, bỗng giận... mình ên!
Tóc hai sợi nhớ dài chênh vênh đời.
Hẹn nhau chi, chẳng một lời
Không lung lắng, dễ khi mời ngồi chung?

Lảng òm, cái lảng òm khôn
Buộc chưa thắt, lửng lơ hồn triền miên...

Phong Tâm
20.06.2014