Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2016

Bình Thường Thôi

Mầy ngủ tao đương thức
Nhẩm thế sự nhân tình
Mắt như con ruồi đực
Thao láo, cạn niềm tin

Tao mơ, mầy tỉnh giấc
Đã thấy gì ngoài sương
Có nghe thằn lằn khóc
Không rớt lệ cũng buồn

Giá mình hai giọt nước
Đường chảy dọc song song
Cuối điểm dừng không gặp
Nhìn nhau vẫn trắng trong

Giữa trần đời vẫn vậy
Thì cứ ở theo thiền
Mơ để quên thổn thức
Thức còn nhớ chưa điên

Phong Tâm
25/02/2016