(Đêm Huế & tưởng nhớ...)
Đôi bờ lặng một dòng trôi
Nhớ em nhớ nhức xương ngồi nhớ em!
Thu đi từng bước nhẹ mềm
Để mây xuống thấp, loang thềm mưa giông.
Nắng chưa duỗi bảy đường vồng
Gió chưa mướt ngọn tơ hồng, tóc tiên.
Em đi... một bận đồi nghiêng!
Rồi xa bến đợi bên triền sóng dâng
Biển đêm, mơ giấc trụi trần
Trữ bao vị mặn - mấy ngần san hô?
Những trầm tích bỗng trơ vơ
Để yêu thương muộn, bây giờ trắng phơi.
Em về...như một tiếng rơi!
Vang trong lối mộng, lá chơi vơi cành.
Anh tìm hương sợi thu xanh
Hai màu tóc rụng để dành tương tư
Hỏi... năm nào có ngày dư?
Cột nhau, ta cột mình...như trói mình.
Phong Tâm