Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

Giấu Quên

Nghe thao thức rớt cạnh giường
Nhịp trăng gió mỏn theo đường dế khuya
Nằm nghiêng lắng giọt sương về
Tiếng lòng năm cũ ngang lề mắt đêm.

Bây giờ mộng cháy vàng thêm
Nổi chìm qua ngấn lệ em, tưởng chừng....
Xa rồi giọng nói người dưng
Mốt mai nhớ cũng ngập ngừng vậy thôi!

Bước đi là bỏ chỗ ngồi
Dấu chân sót lại mồ côi một mình!
Thưa rằng cát bụi làm thinh...
Có xuôi ngược bởi vô tình đợi mong.

Nay còn nửa cánh môi cong
Đem phơi từ độ hai lòng chia đôi!
Để dành một đốm nhỏ thôi
Treo bên dấu lặng trong đời chưa quên.

Phong Tâm
14.11.2016