Anh đốt thơ anh lấy tro nhúng khói
Em ơi, đừng đọc phí thời gian!
Sẽ bắt gặp trăm năm những lời nói dối
Bên bếp un - trên võng - dưới trăng.
Những con chữ viết bên vườn yêu rỗng
Ươm các loài hoa, ủ các mùi hương
Tình ký ức, ý trong đầu tưởng tượng...
Thực tại chỉ là hoang ảo, hư sương.
Anh tắm gió thơ, ngủ chung với bóng
Dệt nên hình từ chỉ nhện hóa tơ nhung.
Em ngả xuống đời anh, tựa bờ vai mỏng...
Bóng nghiêng chiều, cứ ngỡ buổi hồn nhiên!
Hôm nay em về, anh nhóm tàn thơ nhúng khói
Vẽ một vòng đời thực, nhốt vu vơ...
Anh trả nợ tình bằng cánh tay lót gối
Hoàng hôn xanh, đêm trắng, sóng ru bờ...
Phong Tâm
(03.03.2017)