Thứ Năm, 6 tháng 4, 2017

Ngọn Cỏ














Tôi thấy người con gái
Đứng bên bờ cỏ non
Như một con chim nhỏ
Ngậm bông lúa no tròn

Ước gì tôi bắt được
Con chim nhảy tung tăng
Về cấy xanh luống mạ
Đợi bông lúa trổ vàng

Mùa chim không trở lại
Ngọn cỏ già kém xanh
Bây giờ người con gái
Trở thành người trong tranh

Tôi về thương ngọn cỏ
Mỗi chiều ra bến sông
Ngó qua bờ cỏ rối
Dây nhãn lồng đơm bông.

Cái Mơn, 12.1.89
Phong Tâm

(Trích từ báo Văn Nghệ TP.HCM,tháng 12-1989 - ra ngày 15/1)