Thứ Năm, 1 tháng 3, 2018
Sông Nhớ
Gió chiều đưa khói chiều lên
Nắng mênh mông nắng, buồn lênh đênh buồn!
Sông đời uống nước sông thương
Khơi dòng sông nhớ về nguồn sông xưa.
Có trong đời tuổi nắng mưa
Biết thương nhớ để yêu mùa lá rơi
Có trong đời phút lẻ loi
Để nghe từng giọt sương rời cành sương
Thương từng ngọn cỏ quê hương
Mà yêu hột muối, củ gừng mặn cay!
Con sông chở quá khứ đầy
Mấy mươi năm nhớ một ngày nào không
Con đò lặng lẽ bến sông
Đã quen thuộc nước lớn ròng ngược xuôi
Bềnh bồng với lục bình trôi
Với màu nâu đất bám đôi chân cầu
Cuộc đời như cuộc biển dâu
Thuyền không rời bến, bến đâu xa thuyền!?
Ví như có một mùa riêng
Nghe sông kể chuyện bên thuyền thâu đêm
Để hồi tưởng bóng dừa êm
Ngỡ đang uống giọt nước mềm sông quê.
Phong Tâm
Tháng 6/ 1998