Là một vùng quê của miền đồng bằng Nam bộ được phù
sa bồi đắp, do phạm vi của khu vực ở vào địa thế biệt lập với ba dải đất cù
lao: Bảo - Minh - An Hóa. Một xứ sở miệt vườn bởi sông nước bao quanh, người đi
kẻ đến thường phải "lụy đò", trắc trở, sớm chiều đẫm dưới mưa lầy, nắng
bụi. Giờ đây, bóng quê nghèo đã lui dần về quá khứ, để nơi nầy trở thành một
vùng đất mới đầy quyến rũ, thân yêu. Sừng sững cầu Rạch Miễu bắc qua sông Tiền,
cùng với cầu Hàm Luông và Cổ Chiên nối liền qua các tỉnh lân cận, phá thế cô lập
cho địa phương. Con đò, bến bắc sẽ đi vào ký ức... để lại một Bến Tre "Xứ
Dừa" xanh ngát, sông nối liền bờ nơi cuối dòng sông chín cửa... một dáng vẻ
đầy ắp thanh bình. (PT)
XỨ
DỪA
Chiều cô độc gió như rên
Những cành xanh ốm cũng vênh lá vàng
Con đò trách bến sông giăng
Cứ treo nhịp bước đi bằng lối trên!
Em ngồi đếm bướm bay lên
Một con mắt gởi về bên phía người
Bản năng con gái trên đời
Tóc bay theo cỏ rối bời. Vén luôn
Dẫu mà rối cũng như suôn
Quê nhà lượn sóng Hàm Luông vẫn hiền
Dừa đứng thẳng đỡ tre nghiêng
Cửa An Hóa - vàm Cổ Chiên ngọt lòng!
Anh ngồi bụm nắng chiều cong
Tặng ai bỏ lại trên dòng ngỡ tan
Những bông mưa rụng em quàng
Người quên còn có thời gian nhớ giùm
Em là một đóa hương nhung
Nở trong nhan sắc bi hùng Bến Tre!
Cái tên quê mộc như vè...
Xứ Dừa ai khởi gọi nè, hỡi em?
Phong
Tâm
26.06.2018