Gió xuân lay nhẹ cành xuân
Hương xưa dìu dịu trong ngần nắng mai
Xuôi triền ký ức sông dài
Đưa ta về lại chuỗi ngày ươm mơ
Ta tìm ta … bóng tuổi thơ
Sông thương sóng vỗ xô bờ bến xưa
Tím buồn hoa tím chiều mưa
Vẫn theo dòng hạ đẩy đưa bềnh bồng
Chợt về nỗi nhớ mênh mông
Đêm nghe thu vọng tiếng lòng rơi hoang
Dần chìm tiếng lặng thời gian
Chơi vơi nhìn bóng trăng tàn chơi vơi
Ta ngồi nhặt lá mùa rơi
Tiễn thu ra ngõ… buông lơi nắng vàng
Mây tầng tím thẫm giăng ngang
Đông về lạnh vắng mơ màng giấc đêm…
Yên
Dạ Thảo
*****
CÁNH
ĐỒNG XUÂN
Gõ thời gian đếm nhịp xuân
Đưa tay chạm ngón buâng khuâng tình cờ
Đón mừng một bóng chữ thơ
Đường tim cỡi sóng vô bờ xanh trong
Đất trời mây khói mênh mông
Kết hoa tím ngát trên đồng xuân phơi
Buông tình níu tháng chạp rơi
Trái xuân chín mọng hương đời chợt thơm
Phong Tâm
02.8.2019
(Theo chữ cuối câu đầu 4 khổ thơ Sông Buồn của Yên Dạ
Thảo)