Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2020

Bỗng Nhớ

Đi về phía tuổi thơ rơi
Cơn mưa khát nước, mặt trời ngủ riêng

Võng quen mùi tấm tã ghiền
Hai bầu vú mẹ chiều nghiêng xuống rồi

Bây giờ ngậm khát bờ môi
Lời ru trên lúa mồ côi cánh đồng

Nửa dòng đục, nửa dòng trong
Một đời sông vẫn phơi lòng ngổn ngang

Khói rơm tìm bóng mây tan
Treo hồn trên móc thời gian thả diều

Bước chân ít, dấu khô nhiều
Bỗng dưng nhớ một đôi điều bỏ qua

Phong Tâm
24.04.2020