(Ảnh Phong Tâm)
Làm sao tan chảy hết nỗi niềm
Khi chúng mình đứng sau rèm mây mờ đục
Em nhìn từ lưng mây sang anh
Anh nhìn từ lưng mây sang em
Lưng mây đen
Mặt mây trắng
Đâu biết rõ điều gì
Em nên quay lại, để lưng em... anh ngắm
Anh cũng làm như em vậy
Đừng quan tâm không nhận rõ mặt người
Em đi về phía trước
Anh đi về hướng đang bước
Ta sẽ tìm ra cái đẹp không ngờ.