Không là chim sải cánh bay
Chốn không trăng, cả sao gầy, thời gian...
Thẳm xanh vô tận vô vàn
Trùng khơi biệt vọng, gió ngàn biệt xanh
Trút tình xuống vực khô đanh
Buông rơi tiếng thở mong manh lặng thầm
Nghe từng nhịp khuyết trăm năm
Sợi tim thắt sợi tơ bầm, rách bơn!
Cúi nhìn trắng thảm mây vờn
Ngước lên lạc giữa đường trơn khói mờ
Vo tròn huyễn mộng ảo mơ
Chưa tan đã thấm qua tờ sương giăng
Nắm trong tay vệt xuân cằn
Mai về lối cũ có bằng phẳng yên
Cỏ đêm lay bóng hạ huyền
Giọt sương lắng đọng... xao miền trăng xa.
Phong Tâm
CM- 01.12.2013