Thu chưa đi …trắng thềm hoa tuyết!
Lơ
lửng cành vài chiếc lá sương
Gió
khuya lay giấc vô thường
Nhẹ
len khe cửa tim buồn ngăn xưa …
Từ
xa nhau bến thưa người vắng
Trăng
khuyết sầu đêm trắng đợi ai
Bóng
thuyền chở mộng sông dài
Xuôi
dòng xuân hạ đưa ngày tháng trôi
Thu
lặng lẽ chiều rơi lặng lẽ
Dư
âm buồn chạm khẽ hồn tôi
Gió
lay thu rụng đêm rồi
Muôn
chiều lá đổ … lặng ngồi cảm thương!
Vườn
bình minh thoáng hương thu đọng
Chim
xa đàn lạc lỏng cành đông
Người
xa … xa mặt cách lòng
Cố
nhân ta hỡi, “có-không” hỏi người?
* Bài thơ được YDT cảm tác từ hình ảnh chim red
robin đậu trên cành trong vườn bình minh sau vài ngày bão tuyết gần cuối thu.