Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014

Còn Có Một Cõi Riêng

Cho dù anh cố gắng đến đâu
Thay đổi được sao - Khi lòng em đang ngờ vực
Gần nhau thế - mà xa mỏi mắt
Sự cách ngăn không thể xóa bằng lời
Đến bao giờ - em hiểu - em ơi!
Anh có một trái tim chưa thất lạc
Có cần không? Một lần đổi chác...
Dầu một lần thôi, như một món hàng riêng?

Nếu là thơ - cứ phải viết về em
Xin thất lễ, bởi đầu anh sắp vỡ
Khi trái tim đã nắn thành... tiêu sọ
Thì hồn anh tròn lẳn giống viên bi!
Thơ là thơ - người vẫn là người
Không mộng mị - có còn không giấc ngủ?
Thơ không chảy máu tim, có nghĩa gì câu chữ
Người khô quắt tâm hồn, em yêu được sao em?

Anh làm thơ là để nhớ, để quên
Nhắc quá khứ, mong vững bền hiện tại
Thơ là cõi riêng - đỉnh cao hồn khoáng đại
Điểm cực nhỏ được nhen mới bùng dậy lửa rừng
Từ ý niệm riêng mới về được điểm chung
Thơ là nguồn rung cảm - tình yêu cho ảo giác
Khi đã được thoát hồn ra khỏi xác
Sống với thơ, trọn kiếp thuộc về em!

Những mảnh tình treo lơ lửng...đừng ghen
Thực tại rỗng mòn, sao không tìm đến mộng?
Có thực, mộng -  mới thêm hồn cho cuộc sống
Đã tin nhau - xin gần lại - hiểu nhau hơn.

Phong Tâm
29.9.1994