Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014

Một Người Đi Qua Chiều

Người đàn ông
Đi qua vạt bông lau
Đi qua chiều
Chiều đi qua con đường xưa
Đi mãi
Đi mãi
Chiều và người đàn ông chẳng bận tâm gì
Để quay lại
Bông lau mê hút người đàn ông và chiều
Mây trắng mê hút một cành khô cô độc
Trên ngọn cổ thụ
Mây đi qua
Chiều đi qua
Người đàn ông không ngại ngùng đi qua
Đi mãi
Đi mãi
Không gian lặng
Người đàn ông bật lên giọng cười sang sảng
Đất dưới chân
Phù sa dưới chân thơm bất tận
Phù sa sinh ra đàn lũ trẻ thơ
Dựng nền trên đất chặt
Trên nền đất sét nắn
Ngôi nhà mọc lên không phụ thuộc những lớp sơn
Cảm xúc lay động trái tim vẫn là tình
Thời gian không thể đo bằng dấu bước chân co giãn
Để mà xa mà gần
Những đứa trẻ thông minh
Vượt qua người đàn ông mân mê
Bầu vú mẹ
Rì riết
Đau
Mà không thuộc cách chừa
Đi mãi
Đi mãi
Người đàn ông đi qua bông lau chiều mê
Lòng đang thức...

Phong Tâm