Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2014

Cám Ơn Em Chiếc Xuồng Thơ Lặng Lẽ

Sẽ ở lại Tháp Mười đêm nước nổi
Cánh đồng sen trăng gợn lá chao vàng
Mênh mang cũ mênh mang bờ bến mới …
Tiếng chèo nghiêng chẻ nước sóng xô ngang.

Qua sông Tiền, về Hậu giang không vậy?
Bến lưới giăng trên những nhánh sông nào?
Điên điển nở, cá rô vàng chưa thấy?
Rớt mùa này hy vọng được mùa sau!

 Đời chạy ruộng vào phố người xa xứ
Gốc một trời, mơ trái ngọt trời kia …
Câu: “Thương nữ bất tri vong quốc hận”  (*)
Nghe như hàng chen chợ… hỏng, chờ mua!?

Đâu phải phải vậy, sen đồng bông súng ruộng
Ở cạn sâu gốc rễ vẫn cần bùn?
Bứng khỏi nước sẽ tàn hương rũ cánh
Đất trong mình còn đó thiếu hồn sông!

Cám ơn em chiếc xuồng thơ lặng lẽ
Gió đưa trăng về thương dấu cua đồng
Trăng đưa gió về nhớ bông bí rợ
Cõi tình người thơm gạo trắng nước trong.

Phong Tâm
12/2011

(*) Cổ ngữ