Bỏ
quên câu tám đêm ngồi dưới sương
Trăng
xanh khuyết nửa bờ thương
Ngọn
mây che một nửa vương mắt người
Nghe
trong mông muội tiếng cười
Như
rìu chém gió cây đười ươi rung
Giữa
không gian lặng vô cùng
Mà
thời gian vẫn lạnh lùng đứng yên
Ta vừa lạc mất chữ duyên
Tìm
đâu âm tiết tròn nguyên câu tình!
Phong
Tâm
12.06.2020