Mây
chiều trắng núi vẫn còn non xanh
Nghiêng
nghe ngọn gió trở mình
Đưa
về một thoáng thân tình tri âm
Bẻ
đôi miếng vỏ thăng trầm
Đốt
lò hương cũ xông tằm nhả tơ
Cầm
tay bắt nhịp đời thơ
Trăm
năm từ đó bây giờ là đây
Khởi
tâm một chút duyên nầy
Tơ
vàng cõng nắng trôi dài chưa buông…
Phong Tâm