Thứ Tư, 22 tháng 1, 2014

Buông Bắt Thả

Em bỏ sót khuy cài trên nút ngực
Như thả lỏng tim mình khua vũng thức
Vườn ngấn sương căn nụ chũm hoa tròn
Nắng lấp lánh mặt trời non đỏ rực

Một giấc ngắn trong đêm dài thể xác
Bóng đen trùm mải miết bó hồn em
Nỗi khát thèm bước ra khỏi bóng đêm
Tự tháo bỏ buộc ràng treo cánh bạc

Em băng qua đời mình ngang tiếng hát
Gió ngàn xanh cỏ biếc thoáng hương nồng
Hoa biết vui, chồi biết đùn giọt mắt
Như một đời trôi nổi của dòng sông

Gợn nắng mới thẹn ngày chưa muốn rụng
Tiếng sóng khơi bờ bến trẻ nghiêng mình
Trăn lộ bóng tàn đêm chưa kịp giấu
Em mỉm cười buông bắt thả chiều xanh. 

Phong Tâm