Em cho tôi một chỗ nằm
Trên hai đầu võng tím bầm giấc trưa
Duỗi chân qua rãnh đèo mưa
Khói chôn vách núi rét cưa đời người
Tôi nhen nhúm tiếng em cười
Vén mây rách áo, da trời ngủ hoang
Vắt khô núm sữa mùa màng
Gió mồ côi nhặt lá vàng nuỗn bay
Em cho tôi nụ xuân đầy
Xây lầu ngưỡng vọng trên tay dại khờ
Đọc câu kinh liệm hồn thơ
Hương xưa thổn thức trên tờ thiếp xanh
Tôi đang bó ghém tên mình
Nhốt hương áo ngực mỹ nhân nước trời
Bến xưa thuyền đã xa rồi
Thả hồn bèo dạt hoa trôi mà buồn
Ngó mùa lá cháy lửa hương
Nụ mầm đã nghén mùa thương trên chồi
Mặc nhiên thế, tự nhiên thôi
Chút dư hương đủ say rồi sao không?
Chơi vơi bấc ngả về đông
Nắng xuân khoác mảnh lụa hồng bước ra
Em về cởi áo tiên nga
Cho tôi chớp lửa pháo hoa chúc mừng.
Phong Tâm
Tháng Giêng-1996