Đêm mau đi – mùa hạt đã gieo rồi
Trăng lặn xuống, để mặt trời báo sáng
Mưa ngập dòng, sao lòng ta chưa nặng
Trái thơm treo, ai cấm được mùi dơi!?
Dừng lại đi – con sóng nhỏ kia ơi!
Ta ném xuống một nụ cười sắp héo
Hãy giữ lấy đừng trôi theo tiếng sáo
Gã xuồng thơ ngồi ngâm rượu trên dòng
Nheo mắt nhìn nước bên đục bên trong
Cầm trái ngọt-nghi ngờ xơ múi đắng
Trăng lặn xuống, mặt trời lên thắp nắng
Ta lặn vào hạt muối – biển bao dung
Trở về sông – không làm mặn được sông
Dạt ra biển thấy lòng mình cứ ngọt
Ta sợ nhất những lời không nhất thiết
Và sợ điều có thật tưởng như không !
Phong Tâm
23.09.2001