Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2014

Mưa Xuân

Mưa xuân giần mãi vách hè
Lá đau nát nuộc, gọng tre chưa rời
Về đâu, tiếng gọi đò ơi?
Qua sông làm khách, ta mời chén thơ!

Xuân đi, có mặt trời hờ
Ngồi nghe sóng vỗ đo bờ cạn sâu
Một đời tằm, mấy đời dâu
Buồn chơi, trắng bạc mái đầu cũng nên.

Lần nầy, mượn rượu làm quên
Mà trong thẻ nhớ có tên luân hồi?
Nửa khuya thức giấc bật cười!
Mơ ngon gặm đắng môi người khô rang!

Xuân rơi, nhớ một tiếng đàn
Cái đêm thơ dại trần gian vô cùng!*

Phong Tâm
Xuân 2009

*Chuyển ý từ câu thơ Bùi Giáng:
“Rồi đây tôi sẽ nhớ nhung
Cái ly rượu đế vô cùng trần gian”