Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2014

Thu Lạnh

Xuân biến mất trong chiều nắng hạ
Chỉ còn thu lơi lả chờ đông
Lá bay nghiêng ngửa chao vòng
Hiu hiu lạnh, hiu hiu nồng heo mai

Chầm chậm xuống vàng phai lá rũ
Hoàng hôn về ru ngủ thời gian
Người đi dưới bóng trăng tàn
Có hay cỏ ướt hoa vàng đọng sương

 Bến đêm vắng gió luồn trên sóng
Cành bần treo đồng vọng xa bờ
Ánh đèn đom đóm vật vờ
Dòng sông lạnh cứ hững hờ trôi xuôi

Bỏ lại sóng trăng nhồi ánh sóng
Bảng lảng chiều mỏng mỏng manh manh
Người đi một bóng dỗ dành
Còn rơi rớt sợi tơ mành ru khuya
 
Phong Tâm