Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

Em Bé Đồng Bằng

Thương về vùng nước lũ

Em bé ơi! Con nước lên
Em còn thúc mấy ngày đêm - suốt mùa?
Em ngơ ngác - trước gió lùa
Mưa xô nước xuống - lũ đùa nước lên!

Nghe em khóc, đất cũng mềm
Huống chi ta có trái tim... tình cờ!
Một đời, như mới ban sơ
Trở về với đất bao giờ rồi chăng?

Em bé ơi! Bé Đồng bằng
Mênh mông lúa gục, cơm quằn xác trôi
Áo chưa khô, gió tím môi
Em run giữa bốn vách trời bèo mây

Khi về, đất ở lại đây
Tay không đủ rộng làm hai mái nhà
Khi đi, đất gọi hồn ta
Trái tim lưu vực - hóa ra tình người

Phải chăng ảo giác rã rời
Em đang khóc, cũng như cười. như không?
Cuối thu, trời chớm sang đông
Cỏ thưa se ngọn - trên đồng nước đau!

Em bé ơi! Bé " đồng bào "
Khóc qua cơn đói...cồn cào - ngủ yên
Em bé ơi! bé Sông Tiền
Ấm hơi sữa mẹ trên thuyền sóng ru.

Phong Tâm
Cái Mơn, 26.10.1994