Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

Vì Yêu

Hớp ánh trăng thao thức cả đêm
Ngửi khói đèn dầu qua một thời
Có khi đốt cả đời tro bụi
Vẫn chưa kết tủa được thành lời.

Cắn môi máu ứ no buồng phổi
Sợi tóc già nua chết cứng đờ
Vô tính soi gương thấy đầu hói
Chép miệng ngọt ngào chút mộng mơ.

Cứ dễ thương như thời trần trụi...
Chơi nhà chòi trẻ nhỏ làm thơ
Hàng rao bán cả đời thua lỗ
Và cố nhiên nghèo xác nghèo xơ

Vậy mà sống hơn người muốn sống
Cứ thảnh thơi như kẻ thảnh thơi
Có lẽ sướng hơn lòng phản bội...
Trét lên kín mặt ứa mồng tơi.

Bởi yêu thơ nên thành con cúi
Un khói rơm nghe tiếng lửa cười
Chút lãng mạn không nhằm tự hối...
Vì trái tim son bứng tặng đời.

Phong Tâm
1993