Có con gà đi cà nhắc một chân
Không bươi rác dược để tìm mồi
Có ông già đi cả ba chân
Một chân giả và hai chân thật
Cũng không tìm được miếng ăn
Ngồi – bó – gối
Gà cà nhắc chạy qua chạy lại
Người và vật bỗng thân
Trên trái đất có loại nhiều chân
Không phải vô duyên cớ mà được sống
Hoặc - chết - lụi - dần
Qua động đất – môi sinh – nhận thức ...
Trong khoảnh khắc của hai ngàn năm trước
Biết đâu những ngày dài của Thế kỷ sau
Chỉ động vật ngày một ngắn
Và tập trung vào một chân
Chân lý
Tự nhiên
Siêu đẳng
Người ta sẽ quên trau chuốt mãi có một tu từ... ĂN.
Phong Tâm
25.03.1995