Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2014

Vật Thể

Tự lúc nào ta mở trái tim ta thành sa mạc
Bởi một tia mắt chớp
bọn lạc đà kiệt nước dự trữ
Nắng lửa cháy bùng lên
 Từ lúc nào đôi mắt ta mở to thành đại dương
Bởi trái tim đều nhịp
Những con cá nằm phơi trên cát
Hai đầu nước giao nguồn
 Phải chăng nào ta đứng trên chóp gươm
Hồn treo ngược
Nước mắt khô và ướt
Bởi hạnh phúc trên đầu sóng vượt
Gương mặt thảo nguyên xanh
Ôi! Cứ tưởng hồn ta phiêu bạt trong cõi chết
Nào ngờ sống như mơ
Mơ và thực khoảnh khắc hư vô
Lăn trên đầu ngọn bút
Ứa máu ra thơ
Ta vật thể mang nhiều chúng tích
Không tan được dù sự sống thăng hoa.

Phong Tâm

Tháng 10-1995